Võ Tung bịt cái miệng đang rỉ máu của anh ta lại, chỉ biết nhìn Diệp Hi Hòa bằng ánh mắt sợ hãi cực đoan, ma quỷ, đây chắc chắn là ma quỷ!
Anh ta chưa từng nghe nói trên đời lại có kiểu người dám lấy việc chặt lưỡi người khác để chơi đùa, có lẽ kẻ ác ma tàn bạo nhất trong địa ngục cũng chỉ ở mức này thôi chứ?
"Võ Tung, tốt nhất là mày mau nói đi, nếu để nói về độ hiểu tính cách tiểu sư đệ tao của mày thì chỉ như một góc nổi của tảng băng chìm nà thôi, đừng tự chuốc khổ vào thân!" Long Lăng Vân nói với thái độ lạnh tanh.
Mẹ nó chứ, còn một góc nổi của tảng băng chìm nữa ư? Vậy nếu để hắn tra tấn thì chẳng phải anh ta chỉ còn nước xuống địa ngục đốt hương thôi ư?
Vèo vèo!
Diệp Hi Hòa lại tiếp tục ném mấy cây kim xuống, lưỡi Võ Tung trở lại như bình thường...
"Ô ô! Tôi nói, tôi sẽ nói hết! Nhưng bây giờ tôi thật sự không biết phó bộ trưởng đi đâu cả, ông ta lấy cả nhà tôi ra để uy hiếp, ép tôi và Tưởng Khuê cản đường hai người. Mà ông ta thì đã bỏ chạy trong lúc đấy rồi, giờ có hỏi tôi cũng không biết tung tích ông ta..."
Võ Tung thật sự sợ Diệp Hi Hòa rồi, anh ta vừa bịt miệng vừa nói.
"Vậy chuyện Phong Dục Lân thông đồng với nước ngoài có phải sự thật không? Tình hình không ổn của Giang Đông hiện tại, cục viễn chinh Nhật Bản bén rễ và sự xâm nhập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thanh-diep-hi-hoa/3406020/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.