“Nhà họ Lâm chúng ta thật sự phải rạch rõ giới hạn với loại người này sao, nhất là khi không biết hai ngày sau nghĩa trang nhà cậu ta sẽ như thế nào, làm không tốt thì cho dù cậu ấy bất tử thì sau này cũng đổ máu nơi nghĩa trang, nhà họ Lâm chúng ta không thể gặp nạn theo như vậy được!”
“Gia chủ, ngài..."
“Câm miệng.
Lâm Trường Dần lạnh lùng gầm lên, nói: “Lần này là bản thân Chỉ Huyên tự muốn qua đó chăm sóc cho em gái của Diệp thiếu thay cho Tống cung phụng!”
“Mà chuyện này, cũng là ý định của tôi!”
“Nếu như các cậu có ai dám có dị nghị với quyết định bảo vệ Diệp thiếu của tôi thì từ giờ phút này trở đi phải cút khỏi nhà họ Diệp này, nhà họ Diệp không cần loại ăn cháo đá bát, tham sống sợ chết này!”
Những người trong dòng họ nghe thấy câu nói này của Lâm Trường Dần thì mới không dám mở miệng nữa, nhưng trong lòng vẫn nặng nề như cũ.
Mà nhị gia Lâm Ngọc Sơn thì không hề mở miệng từ đầu đến cuối.
Ông ta biết đại ca mình rất cảm kích khi Diệp Hi Hòa cứu ông ấy, nhưng với tình huống ông ấy ủng hộ Diệp Hi Hòa vô điều kiện, thậm chí còn cược cả dòng họ lên người Diệp Hi Hòa thì ông ta cũng không dám cam đoan chuyện đó hoàn toàn là đúng.
Hiện tại ông ta không thể nói cái gì, bởi vì ông cũng không thể nhìn thấu sức mạnh của Diệp Hi Hòa.
Đúng lúc mượn cơ hội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thanh-diep-hi-hoa/3405939/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.