Edit: Thiên Hạ Đại Nhân
Hai chân của Vân Quân mềm nhũn, hung hăng ngã ngồi trên mặt đất, trên khuôn mặt hiện ra vẻ tuyệt vọng.
“Không… Ta không muốn chết.”
Xoạt!
Một đạo kiếm quang hiện lên, máu tươi từ trong cổ của Vân Quân bắn ra, bà ta hét lên một tiếng, bước chân nhịn không được lui về phía sau…
“Ha ha.” Quân Lâm Thiên cười nhẹ hai tiếng, ngăn chặn cuồng nộ trong lòng, quay đầu nhìn về phía Cảnh Phàm, lạnh lùng nói: “Ta nghe nói, ngươi muốn để ngoại tôn nữ của ta bái tên hỗn đản Hư Vô kia làm sư phụ?”
Cơ thể của Cảnh Phàm chấn động, mặt già tái nhợt nói: “Ta đây là vì nàng mà suy xét…”
“Ha ha!”
Quân Lâm Thiên cười to hai tiếng, đè thấp giọng nói, dùng giọng thật thấp chỉ người trong sân có thể nghe được nói: “Ngoại tôn nữ của ta là một Luyện Trận Sư cửu cấp, ngươi lại để nàng đi bái Luyện Trận Sư bát cấp làm sư phụ? Thiên phú của tạp chủng kia, không có tư cách để nha đầu làm đồ đệ, không biết các ngươi có tự tin từ đâu ra mà nói như vậy!”
Bởi vì ông cố tình đè thấp giọng, lúc này, chỉ có người Cảnh gia nghe được lời của ông nói.
Như sét đánh giữa trời quang, vào giờ phút này mọi người đều không khỏi chấn động, một cổ chấn động thật sâu nổi lên từ trong lòng, nhiều hơn lại là hối hận…
Kia không phải là Luyện Trận Sư bình thường gì, mà là một cửu cấp trẻ tuổi như thế! Đây đại biểu cho cái gì không có ai là không rõ…
Tim của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-than-nghich-thien-ma-phi-chi-ton/561317/quyen-3-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.