Edit: Thiên Hạ Đại Nhân
“Cái kia…” Thẩm Nhiên do dự nửa ngày, vâng dạ nói: “Hai vị trưởng lão, các ngươi cũng đã nhìn qua đồ nhi này của ta, bây giờ có phải nên đi báo thù cho nàng hay không?”
U Nguyệt dịu dàng nở nụ cười: “Ngươi lão già này, vẫn bênh vực người của mình, thôi thôi, nếu chúng ta không thay ông ra mặt, đoán chừng ngươi sẽ dây dưa chúng ta một đời một kiếp, đi thôi, bây giờ chúng ta đi một chuyến…”
Khuôn mặt của Thẩm Nhiên lập tức lộ vẻ vui sướng, không che dấu vẻ sung sướng của mình chút nào: “Ha ha, hai vị trưởng lão, vậy đi theo ta, ta dẫn các ngươi đi gặp lão gia hỏa Lăng Thiên kia.”
Nhìn tâm tình không thể che dấu của lão nhân này, U Nguyệt bất đắc dĩ thở dài một tiếng, tĩnh tu nhiều năm không ra, hình như Thẩm Nhiên không hề thay đổi…
Sau khi mọi người rời khỏi, Quân Thanh Vũ trầm mặc xuống, trong lòng hơi mang theo áy náy, không biết nếu có một ngày biết được mình vẫn luôn lừa gạt ông, không biết lão nhân này sẽ có bao nhiêu thương tâm…
“Chủ nhân, ta đã trở về!”
Ngay vào lúc này, một giọng nói quỷ dị vang lên, rồi sau đó thấy trong không khí dần hiện ra một bóng dáng cường tráng uy mãnh…
“Tiểu Điện, thế nào? Có thể lẩn vào sau núi hay không?” Quân Thanh Vũ khẽ nhíu mày, nhàn nhạt hỏi.
Tiểu Điện vội vàng lắc đầu: “Chủ nhân, nơi đó có một lực lượng khiến lòng ta giật mình, cho dù ta có thể ẩn thân cũng không dám tùy tiện đi vào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-than-nghich-thien-ma-phi-chi-ton/561272/quyen-2-chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.