“Cấp trên!” Tất cả binh sĩ đồng thời kêu to lên.
Sắc mặt Thẩm Dịch âm trầm, một câu cũng không nói đã đánh tới tên lùn.
Lãnh chúa sợ hãi kêu lên: “Sao bây giờ anh đã có thể trở ra rồi?”
Nhưng Lãnh chúa lập tức sáng tỏ, Thẩm Dịch nhất định là sử dụng truyền tống khứ hồi.
Đúng vậy, chỉ có như thế, Thẩm Dịch mới có thể nhanh chóng phản hồi cứu Haby.
Nhưng việc này cũng đồng nghĩa hắn chỉ có thời gian chiến đấu ba phút.
Cho nên Thẩm Dịch thậm chí căn bản không có thời gian nói nhiều.
Hắn muốn tốc chiến tốc thắng!
Tay trái phất lên, kỹ năng Nguyệt Ngân phát động.
Trên người tên lùn sáng lên một vết ngấn hình bán nguyệt.
“Đây là?”
Tên lùn ngạc nhiên.
Thẩm Dịch đã giơ Xạ Nguyệt xông thẳng đến gã.
Thằng lùn cuồng kêu một tiếng, tay phải lại xẹt ra một luồng lôi quang, mãnh liệt bổ về phía ngực Thẩm Dịch. Không nghĩ tới Thẩm Dịch căn bản không trốn tránh, trực tiếp gánh đòn lấn đến trước người tên lùn, tay trái nắm lấy người gã, tay phải chĩa Xạ Nguyệt ngay ngực đối phương, lạnh lùng nói một câu: “Đạn Xuyên Giáp!”
Tiếng súng vang lên.
Xạ Nguyệt bắt đầu điên cuồng nhả đạn!
Từng viên đạn Xuyên Giáp xuyên thấu thân thể tên lùn, phảng phất như cánh tay tử thần điên cuồng thu hoạch tánh mạng gã.
Tên lùn kinh hãi phát hiện, phòng ngự của mình căn bản không có bất cứ tác dụng gì trước đợt xạ kích của đối phương. Viên đạn lấy hiệu quả khủng bố mỗi phát 105 điểm tổn thương chui vào người gã, khiến tánh mạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-vu-trang/2047128/chuong-314.html