Mệnh lệnh vừa phát ra, tất cả thành viên đội Thứ Huyết đã bắt đầu chạy trốn ra phía ngoài thành.
Địa hình cách cục thành Shipwreck tuy phức tạp, nhưng có tuyến đường nhỏ mà ong dẫn đường lưu lại, đi ra ngoài liền dễ dàng hơn nhiều so với mù mờ bên trong.
“Không hay, hắn muốn chạy!” Ôn Nhu trước tiên nghe được tiếng kêu của Tạ Vinh Quân.
Sát khí trong mắt Thẩm Dịch lộ ra: “Muốn chạy? Không dễ ăn vậy đâu! Không cần truy Tạ Vinh Quân, thế chỉ làm cho những người khác có cơ hội chạy trốn. Hồng Lãng, Ôn Nhu, Kim Cương, La Hạo lập tức đi ngăn chặn thông đạo cổng lớn thành Shipwreck, bất kể bọn hắn chạy thế nào, nơi đó đều là con đường phải đi qua. Thủ tại đó, tới một giết một!”
“Rõ!” Bốn người đồng thời hô to.
Thẩm Dịch quay người chạy sang một hướng khác, nơi đó có binh sĩ triệu hoán của hắn, đang ở một nơi bí mật gần đó tùy thời săn giết hải tặc lạc đàn, đồng thời chờ đợi mệnh lệnh của Thẩm Dịch.
Thẩm Dịch chạy như điên tới hét: “Lair! Chuẩn bị lần bạo phá thứ hai, nổ luôn ụ tàu cho ta! Arias, cầm cái này…” Thẩm Dịch ném Barrett hạng nặng cho binh sĩ triệu hoán của mình, kèm theo mười viên đạn Xuyên Giáp cùng nửa hộp đạn lửa: “Bò lên cột buồm chính tàu G, tìm thêm vài chỗ nấp tại đó, hai thanh súng ngắm thay phiên sử dụng, một thanh trọng kích, một thanh liên xạ, nhất định phải làm cho tốt!”
“Rõ, cấp trên!” Arias lớn tiếng trả lời.
Chứng kiến Arias ôm hai thanh súng ngắm chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-vu-trang/2047072/chuong-258.html