Thời gian, phảng phất dừng lại.
Đại sảnh trung tâm chỉ huy cơ hồ chất đầy thi thể.
Tập Tiểu Phàm ngã trong vũng máu.
Cậu đã chết, một kích kia của Zeus đã xuyên thủng trái tim cậu, cơ hồ không có trải qua cường hóa bao nhiêu, Tập Tiểu Phàm bị một kích trí mạng.
Trước khi chết, ánh mắt của cậu nhìn đăm đăm lên mảnh trần nhà trên đỉnh đầu, ngơ ngác nỉ non hai từ: “Papa… mama…”
Thẩm Dịch nhẹ nhàng khép mắt Tập Tiểu Phàm lại, thở dài.
Hắn cuối cùng không thể bảo vệ được Tập Tiểu Phàm.
Con đường nhỏ đi thông thành công, quả nhiên là tràn ngập hung hiểm, gập ghềnh khó đi —— nó đã chú định muốn trả giá bằng cả mạng sống.
Một tiếng ho nhẹ, thức tỉnh Thẩm Dịch từ trong thẫn thờ, về tới thế giới hiện thật.
“Này, Thẩm Dịch.”
Thẩm Dịch chậm rãi quay đầu lại.
Hắn nhìn Zeus nằm dưới đất: “Ông bây giờ là Marcus rồi hả?”
“Không.” Đối phương lắc đầu: “Ta vẫn là Zeus, nói đúng hơn… là Zeus có được tư duy và tình cảm của Marcus.”
“Thật sao?”
Zeus cười hắc hắc hai tiếng.
Giá trị bọc thép của nó đã bị Thẩm Dịch đánh tới 0, chỉ còn lại phần tánh mạng nhân loại chèo chống chính mình, lại mất đi khống chế căn cứ Skynet, vô phương sử dụng bất luận năng lực gì để đối kháng Thẩm Dịch, có thể nói thất bại thảm hại.
Đến thời khắc này, nó ngược lại bình tĩnh, chẳng khác gì biểu hiện chiến đấu đến cuối cùng sắp chết, vô cùng tỉnh táo, trấn định.
Đó là biểu hiện bất đắc dĩ tiếp nhận thực tế lãnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-vu-trang/2046983/chuong-169.html