Hòa Thượng, Chu Nghi Vũ cẩn thận đề phòng năm kẻ mạo hiểm trước mắt.
Dưới chân Hồng Lãng là Lữ Đức đang nằm thoi thóp, hoàn toàn mất đi năng lực hành động, chỉ là một con dê béo đợi làm thịt.
Hai chọi năm, Hòa Thượng và Chu Nghi Vũ có thể nói không có chút phần thắng.
Hiện tại mấy Kẻ Hủy Diệt và binh sĩ tiểu đoàn lính dù đã bao quanh bọn hắn, phong kín mỗi một con đường chạy trốn, hết thảy hoàn toàn là Thẩm Dịch lặng lẽ phân phó sau khi nhóm Kim Cương công kích Lữ Đức, tất cả mọi người lại đều không phát hiện.
Hòa Thượng lúc này mới ý thức được, hóa ra Thẩm Dịch không chỉ muốn giết Lữ Đức, mà ngay cả mình cũng muốn giết.
Hắn vừa làm hết thảy, bất quá là ru ngủ mình, đợi đến lúc giết Lữ Đức xong, lại ra tay với mình, thời khắc này vừa sợ vừa giận, mái tóc trắng bạc đột nhiên lại dài ra.
Chu Nghi Vũ tức giận nhìn Thẩm Dịch: “Thẩm Dịch, ngươi đến cùng có ý gì? Ngươi tính giết hết bọn ta sao?”
“Không.” Thẩm Dịch lắc đầu.
Hắn lấy tay chỉ Hòa Thượng một cái, sau đó còn có Lữ Đức và Kinh 12 trên đất: “Ta muốn giết chính là ba người bọn hắn, không bao gồm ngươi.”
Hòa Thượng kêu lên: “Chớ tin hắn! Chu Nghi Vũ, hắn vẫn đang diễn xiếc, muốn từng bước một tiêu diệt chúng ta!”
Chu Nghi Vũ nhìn Hòa Thượng, lại nhìn Thẩm Dịch: “Tại sao? Tại sao phải giết ba người bọn họ? Bọn họ đến cùng đã đắc tội gì ngươi?”
Thẩm Dịch mỉm cười: “Đây cũng chính là vấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-vu-trang/2046969/chuong-155.html