Bốn chiếc máy bay tiêm kích đuôi én hộ hàng phát hiện bóng người xuất hiện trên đỉnh mẫu hạm.
Hai chiếc trong đó gào thét lên bay tới, dưới bụng điên cuồng nhả đạn. Vỏ kim loại của hàng không mẫu hạm dày cả thước, căn bản không sợ công kích đạn bình thường, nhưng với đám dân chạy nạn mà nói, mớ đạn gào thét giữa không trung kia chính là một hồi tai nạn đáng sợ.
Vài tên chạy nạn muốn tránh đến sau lưng Thẩm Dịch, không nghĩ tới Thẩm Dịch chuyển mình một cái, đã đứng sau lưng một gã chạy nạn, Linh Hỏa Thương trên tay liên tục nổ súng vào hai chiếc máy bay tiêm kích.
Máy bay tiêm kích vừa bắn thủng lồng ngực một gã chạy nạn, Thẩm Dịch lại lướt đến sau tên lưng gã tiếp theo, tiếp tục nổ súng.
Kỳ thực mục đích của hắn không phải công kích, mà là dụ dỗ máy bay tiêm kích đuôi én nhích lại gần mình, để hắn có thể quan sát kỹ.
“Sát Thủ Săn Mồi L-500, máy bay tiêm kích đuôi én, lực phòng ngự 30, giá trị bọc thép 450, được phân phối vũ khí: pháo máy hàng không T99, lực đạn tổn thương 12; tên lửa Rắn Đuôi Chuông, lực tổn thương 350, số lượng 4 quả. Đánh giá khoa học kỹ thuật: cấp C. Đánh giá công dụng: lính thường quy. Chỗ hiểm: động cơ, tinh thể năng lượng.”
Sát Thủ Săn Mồi không ngờ cũng có tinh thể năng lượng.
Bất quá Thẩm Dịch cũng không có thời gian để ý việc này, bởi vì ngay một khắc sau đó, hai chiếc máy bay tiêm kích đuôi én đã bắt đầu lao xuống chỗ Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-vu-trang/2046931/chuong-117.html