Thẩm Dịch nghe người trẻ tuổi nói vậy, cười bảo: “Người có đôi khi không thể chỉ sống để sống, dù sao cũng phải có chút sở thích, giá trị gì đó mà bản thân theo đuổi. Dùng điểm Huyết Tinh không dễ gì có được để đi mua xe, trong mắt người khác có lẽ là một việc xa xỉ ngu xuẩn, nhưng chỉ cần mình cảm thấy đáng giá là đủ rồi, cần gì để ý ánh mắt người khác. Tâm tình vui vẻ, có đôi khi không phải một hai lần cường hóa có thể đổi lấy. Sống có chất lượng, có đôi khi càng ý nghĩa hơn sống được dài lâu.”
Trong mắt người trẻ tuổi kia sáng rỡ, bắt lấy tay Thẩm Dịch hét lớn: “Đúng vậy! Đúng vậy! Ta chính là nghĩ vậy đấy. Chỉ sống sót thì có ý nghĩa gì? Đám người trong đô thị kia quả thực đều thối óc. Đã sống thì phải sống cho chất. Huyết Tinh đô thị nhiều thứ như vậy, nhiều hưởng thụ như vậy, chỉ vì bớt chút ít điểm Huyết Tinh mà làm như không thấy, đó mới gọi không có ý nghĩa. Chu Nghi Vũ ta cũng không ngu như vậy. Đã sống thì phải sống ra đặc sắc, sống ra hương vị. Ngươi là người duy nhất từ trước tới nay thưởng thức con người của ta, ha ha!”
Người trẻ tuổi cười ha hả, cười đến vui vẻ dị thường.
Thẩm Dịch bất động thanh sắc rút tay trở về: “Không thể nói thưởng thức, chỉ là mỗi người có thái độ riêng mình đối với cuộc sống mà thôi. Đường là mình chọn, chỉ cần mình ưa thích là được. Huống chi ngươi mua xe, cũng chưa chắc chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-vu-trang/2046919/chuong-105.html