Trong phòng bệnh tầng bốn, Veena nằm trên giường bệnh, Kim Cương đang gọt táo cho nàng.
Nằm bên cạnh là Feller, trên mũi bị băng một tầng băng gạc dày, chỉ lộ ra đôi mắt nhìn sang bên đây, trông mà thèm quả táo kia.
Thẩm Dịch đi đến, Veena nhìn hắn, nhoẻn ra một cái mỉm cười thật tâm: “Thoạt nhìn không còn cách nào sóng vai chiến đấu cùng các anh.” Nàng nói.
“Yên tâm.” Thẩm Dịch ngồi bên giường Veena, cầm lấy tay nàng an ủi: “Cô sẽ không việc gì, chỉ cần gắng gượng qua lần này, chẳng mấy chốc có thể trở về đô thị. Đến lúc đó tìm thần quan, tất cả vấn đề đều OK.”
“Chưa biết chừng chậm trễ mấy tiếng, tôi lại rơi vào gạt bỏ danh sách.”
“Hãy tin tôi… tôi sẽ không để chuyện này phát sinh.”
“Không phải anh định tìm những mạo hiểm giả đến giúp đỡ đấy sao?”
Thẩm Dịch nhìn Veena, suy nghĩ một chút nói: “Đây chẳng qua là kế hoạch cuối cùng, hi vọng sẽ không dùng đến nó, trên thực tế tôi còn có trò khác, nếu chúng ta gặp may, như vậy không cần phải đi đến bước này. Tóm lại cứ yên tâm, tôi sẽ không để cho cô cứ chết đi như vậy đấy.”
“Thực không nhìn ra, anh chính là người tốt.”
“Đây coi như là châm chọc sao?” Thẩm Dịch hỏi lại.
Hai người đều nở nụ cười ha hả.
“Tôi nghĩ tình huống của mình bây giờ thật không thể tệ hơn.” Veena thở dài: “Giờ tôi không khác gì người tàn tật, không còn thứ gì, cũng không làm được gì cả.”
“Đừng nói như vậy, Veena, ít nhất cô còn chúng tôi.”
Cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-vu-trang/2046907/chuong-93.html