Khu vực chỗ ở của đệ tử mới tới nhìn từ trên cao xuống giống như một thôn làng với hàng trăm hàng ngàn nhà gỗ nhỏ quây tụ lại với nhau.
Tại mỗi gian nhà gỗ nhỏ kia về đêm khuya lại sáng đèn, từng luồng Hỗn Nguyên Chi Khí từ tứ phía đua nhau tràn vào mỗi căn nhà. Rất hiển nhiên chủ nhân bên trong đang thôn nạp Hỗn Nguyên Chi Khí đề cao cảnh giới.
Thời điểm Khương Thần trở về đã là giữa khuya. Nếu như là người bình thường, thời điểm hiện tại có lẽ đã chìm sâu vào giấc ngủ. Thế nhưng đám đệ tử mới tới kia dường như nhận thấy cuộc sống gấp gáp nơi tông môn bởi vậy cho nên không một ai dám trễ nải việc tu luyện.
Cứ nhìn mỗi gian nhà gỗ vẫn còn đang sáng đèn kia liền hiểu. Có chăng hiện tại không sáng đèn có lẽ chỉ có duy nhất nhà gỗ của Khương Thần. Bởi lẽ hắn ra ngoài hiện tại mới trở về.
Không đúng!
Có một gian nhà gỗ sáng đèn thế nhưng không hẳn chủ nhân của nó đang ngồi tu luyện. Kia chính là gian nhà gỗ của Chu Tiểu Mỹ.
Nàng hiện tại đang ngồi trên một chiếc ghế gỗ nhỏ ngoài cửa. Hai tay chống gối bưng cằm, đôi mắt mông lung nhìn về phía xa giống như đang chờ đợi điều gì đó.
Chợt, nàng nhìn thấy Khương Thần trở về, khuôn mặt tiu nghỉu đột nhiên biến vui mừng. Chân ngọc nhún một cái liền nhảy tới trước mặt hắn.
“Chào Khương Thần sư huynh. Ngươi đi đâu hiện tại mới trở về?”
“Ra là Chu sư muội.” Khương Thần khẽ gật đầu đáp lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-trung-sinh/1799830/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.