Chương trước
Chương sau
Mấy cường giả khác cũng tấn công.
Nhưng bây giờ Dương Thạc ở giữa cả đám, bọn họ phát động công kích cũng không có khả năng giống như trước mười một người cùng tấn công đều rơi vào người hắn. Giờ phút này, tối đa có công kích của bốn, năm người tạo thành chút uy hiếp cho Dương Thạc.
- Tránh!
Dương Thạc lập tức bay ra tránh né.
Keng keng keng keng!
Dương Thạc tránh thoát loại công kích đại chùy, đại bổng còn mặc kệ công kích đao, kiếm đánh vào sau lưng mình. Nhuyễn giáp của Cự Kình Vương lóe ánh sáng, hoàn toàn phòng ngự các công kích vũ khí nhọn.
Dù là vậy thì những công kích ẩn chứa lực lượng làm nội tạng Dương Thạc chấn động, hộc ngụm máu.
Vù vù vù vù vù!
Một dải lụa của đại trưởng lão của Cửu Túc Thú tộc, Cửu Bá Đào quấn chặt Dương Thạc.
Dương Thạc quát to:
- Đây là pháp khí giam cầm kẻ địch? Chỉ tiếc không có tác dụng gì với ta, bạo!
Dương Thạc lại nổ tung, hóa thành từng hạt nguyên tố nhanh chóng lách khỏi dải lụa trói buộc.
Đại trưởng lão của Cửu Túc Thú tộc, Cửu Bá Đào biến sắc mặt, lập tức hét kêu mọi người cảnh giới:
- Khốn kiếp, mọi người cẩn thận!
Dù sao, ai cũng không biết ngay sau đó Dương Thạc sẽ xuất hiện ở nơi nào, không ai biết mình có trở thành mục tiêu công kích của hắn không.
Mặt đại trưởng lão của Cửu Túc Thú tộc, Cửu Bá Đào đầy cảnh giác, trầm giọng nói:
- Tiểu tử này cực kỳ tà môn.
Bọn họ cảm giác được sức chiến đấu của Dương Thạc còn kém xa mới tới bá chủ đẳng cấp ngũ tinh, nếu là bá chủ đẳng cấp ngũ tinh thì không cần sợ bọn họ công kích, cứng đối cứng cũng có thể đánh chết họ. Dương Thạc ngay mặt đánh nhau với họ, cả đám có thể đánh thương hắn, buộc hắn tự bạo.
Cố tình Dương Thạc còn khó gặm hơn cả bá chủ đẳng cấp ngũ tinh.
Vù vù vù vù vù!
Ngay sau đó.
Dương Thạc nhanh chóng hiện hình.
Lần này Dương Thạc không hiện ra chínnh giữa đám người đại trưởng lão của Cửu Túc Thú tộc, Cửu Bá Đào mà là cách xa sau lưng họ khoảng vài dặm.
Dương Thạc hiện hình xong không thèm để ý đám người đó, bay nhanh đi.
- Các vị, không chơi với các ngươi, tại hạ cáo từ! Lần sau Thuần Nhân tộc chiến đấu với năm chủng tộc các ngươi ta sẽ lĩnh giáo cao chiêu của các ngươi!
Dương Thạc hướng trung ương Bạch Lâm đảo, nơi Thuần Nhân tộc ở.
Đám người đại trưởng lão của Cửu Túc Thú tộc, Cửu Bá Đào biến sắc mặt nói:
- Khốn kiếp!
- Muốn trốn?
Bọn họ rõ ràng là bị Dương Thạc đùa giỡn.
- Giữ tiểu tử này lại!
Đám người đại trưởng lão của Cửu Túc Thú tộc, Cửu Bá Đào quát, công kích Dương Thạc, định bám chân hắn. Dương Thạc đã ra xa vài dặm, bọn họ công kích gần người khó thể phát huy tác dụng, chỉ có thể dùng công kích thần hồn. Tiếng vù vù vang lên, thật nhiều công kích thần hồn bắn hướng Dương Thạc.
Phập! Phập! Phập! Phập! Phập!
Công kích thần hồn đánh vào nguyên tố loạn lưu trên đầu Dương Thạc, gần như không ảnh hưởng hắn chút nào.
Tốc độ của Dương Thạc không giảm, lao nhanh đi. Dương Thạc biến thân, cánh lóe ánh sáng, Lưu Vân vũ dực xuất hiện, tốc độ tăng nhanh ba phần làm đám người đại trưởng lão của Cửu Túc Thú tộc, Cửu Bá Đào không thể đuổi kịp.
Ba cường giả Nhân Mã tộc, tộc trưởng của Nhân Mã tộc, Mã Phục Long, trưởng lão Mã Phục Tông, trưởng lão Mã Phục Hải lao nhanh đi, tốc độ nhanh đến cực hạn, chớp mắt đã tới sau lưng Dương Thạc, trường mâu đâm ra.
- Dựa vào các ngươi cũng dám truy kích?
mười một cường giả hư không Võ Thánh cấp ngũ tinh liên hợp thì Dương Thạc chỉ đành tạm né mũi nhọn, giờ chỉ có ba người đuổi tới nơi, không am hiểu công kích thần hồn, hắn không cần sợ.
Vù vù vù vù vù!
Nguyên tố chi vũ bùng phát, bắn hướng trưởng lão Mã Phục Hải yếu nhất trong ba cao thủ Nhân Mã tộc, chỉ có cấp ngũ tinh sơ giai.
Trưởng lão Mã Phục Hải hét lên:
- A!
Thân thể của trưởng lão Mã Phục Hải bị hòa tan.
Tộc trưởng của Nhân Mã tộc, Mã Phục Long, trưởng lão Mã Phục Tông tức giận rống to:
- Khốn kiếp!
Tộc trưởng của Nhân Mã tộc, Mã Phục Long, trưởng lão Mã Phục Tông công kích Dương Thạc để cứu viện trưởng lão Mã Phục Hải.
- Mạng của ngươi hôm nay tạm tha cho, sau này sẽ lấy!
Dương Thạc không cứng rắn chống, lắc người lao nhanh đi tiếp. Giờ phút này, thân thể của trưởng lão Mã Phục Hải tổn thất trên tám phần, dù là thiên tài địa bảo cũng phải mất mười mấy năm mới hồi phục.
Mười hai vị siêu cấp cường giả hư không Võ Thánh cấp ngũ tinh vây giết giờ một chết một trọng thương.
- Khốn kiếp!
Mặc dù tộc trưởng của Nhân Mã tộc, Mã Phục Long, trưởng lão Mã Phục Tông có tốc độ rất nhanh nhưng sao dám truy kích Dương Thạc? Đám người đại trưởng lão của Cửu Túc Thú tộc, Cửu Bá Đào ở phía sau tốc độ kém chút, bám đuôi được hắn đã là rất khá, càng đừng nói đến truy kích.
Đại trưởng lão của Cửu Túc Thú tộc, Cửu Bá Đào sắc mặt cưc kỳ âm trầm nói:
- Mười hai người chúng ta vây giết hai người vậy mà bị tổn thất thảm trọng, phải diệt trừ tên này!
Đại trưởng lão của Cửu Túc Thú tộc, Cửu Bá Đào nhìn xung quanh,.
Không biết Dương Thiên đã chạy đi đâu rồi.
Lúc trước bọn họ tập trung vào người Dương Thạc, truy kích hắn giây lát, Dương Thiên có ngu hơn cũng biết phải trốn. Bạch Lâm đảo mênh mông, bọn họ muốn tìm Dương Thiên gần như là chuyện không thể.
- Mặc kệ Dương Thiên, hắn không đáng lo, truy kích tiểu tử này trước đã!
Đại trưởng lão của Cửu Túc Thú tộc, Cửu Bá Đào cắn răng, dứt khoát dẫn dắt mọi người truy kích hướng Dương Thạc, tuy khó đuổi theo nhưng xa xa bám đuôi không để mất dấu hắn là chuyện dễ dàng.
- Tiểu tử này biết thần thú biến thân, huyết mạch của hắn tuyệt đối không thuần túy, không thể xem như là Thuần Nhân tộc.
Đại trưởng lão của Cửu Túc Thú tộc, Cửu Bá Đào nói:
- Đến trung tâm Bạch Lâm đảo, có đại trân của Thuần Nhân tộc chặn đường, huyết mạch của hắn không thuần sẽ không vào đại trận được, không thể nhận được Thuần Nhân tộc che chở, khi đó chúng ta sẽ giết chết hắn!
- Đuổi theo!
- Đuổi theo!
Mọi người lao nhanh truy đuổi.
Một khắc, hai khắc.
Không biết qua bao lâu, Dương Thạc bay đằng trước chợt phát hiện có khu vực đầy sương.
- Nơi này chính là chỗ Thuần Nhân tộc cư ngụ? Sương mù mông lung, chắc là tác dụng gì đó của đại trận. Thì ra Thuần Nhân tộc có đại trận thủ hộ, hèn chi có thể đối kháng với năm chủng tộc, không bị diệt tộc. Vào đại trận thì chắc có thể đến nơi Thuần Nhân tộc trú ngụ.
Dương Thạc lập tức nhận ra sương mù đằng trước là một đại trận.
Ầm ầm ầm ầm ầm! truyện được lấy tại TruyenFull.vn
Dương Thạc lắc người xông hướng đại trận.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Khi Dương Thạc xông vào sương mù thì hắn cảm giác rõ ràng dường như đụng phải vách tường, không cách nào tiến vào đại trận, bị chắn ở bên ngoài.
Mặt Dương Thạc sa sầm:
- Đại trận này ngăn cản không cho ta đi vào?
- Đại trận phòng hộ của Thuần Nhân tộc tại sao ngăn cản không cho ta đi vào trong?
Bị đại trận phòng hộ của Thuần Nhân tộc ngăn chặn, Dương Thạc biến sắc mặt, nhíu mày.
- Không lẽ là vì... huyết mạch không thuần.
Dương Thạc không phải ngu ngốc, lòng máy động, lập tức hiểu tại sao đại trận phòng hộ của Thuần Nhân tộc ngăn cản hắn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.