Chương trước
Chương sau
Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều, cường giả đẳng cấp ngũ trọng lôi âm Võ Thánh bị đập thành thịt vụn.
Bí bảo áo giáp ngũ trọng lôi âm Võ Thánh như Nhân Hoàng thần giáp, trang bị loại phòng ngự cường đại cùng đẳng cấp với thiên đạo thần hoàng giáp trên người Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều bị Man Văn Thiên Tượng, Thượng Cổ Thần Long, xác thượng cổ hắc hùng, Huyền Ưng oanh kích trở thành sắt vụn.
Hoàn toàn phế bỏ!
Đến lúc này Dương Thạc mới hiểu tại sao năm đó Nhân Hoàng để lại binh khí áo giáp ở thế giới này chứ không mang đi.
Hiển nhiên bí bảo áo giáp ngũ trọng lôi âm Võ Thánh như Nhân Hoàng thần giáp có lẽ là trang bị không tệ với ngũ trọng lôi âm Võ Thánh, nhưng đối với hư không Võ Thánh là rất kém. Tùy tiện một cường giả hư không Võ Thánh thi triển lực lượng khí huyết là có thể thoải mái hủy diệt ngũ trọng lôi âm Võ Thánh.
Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều bị đập thành thịt vụn, hoàn toàn chết.
Dù Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều đạt tới đẳng cấp hư không Võ Thánh, thần hồn mạnh mẽ tụ hợp mớ thịt nát này lại hình thành một thân thể mới là chuyện không thể.
Có lẽ chỉ khi đạt tới đẳng cấp cao hơn hư không Võ Thánh mớid làm được điều này.
Đương nhiên, đẳng cấp càng cao, thực lực càng mạnh, phỏng chừng cao hơn hư không Võ Thánh hai, ba cấp đừng nói là ngưng tụ lại máu thịt, dù không có thân xác thì thần hồn có thể tồn tại độc lập. Hoặc là ý niệm thần hồn động có thể trống rỗng hình thành một khối thân thể...
Đáng tiếc, mặc kệ như thế nào, hiện tại Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều không có thực lực đó.
Cho nên Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều phải chết.
Trong giây lát giết chết ngũ trọng lôi âm Võ Thánh.
Càn Ngọc Long mới trở thành ngũ trọng lôi âm Võ Thánh thứ hai của Đại Chu triều, chưa đợi gã phát ra uy lực mạnh mẽ đã bị Dương Thạc liên hợp nhiều cao thủ giết chết. Biến cố thật sự là tới quá nhanh, vượt xa sức tưởng tượng của mọi người có mặt.
Dù là Viêm Thú yêu thánh, Hỏa La Vương Đới Lặc đều trợn to mắt khó tin.
Dưới tình huống bình thường, không nói đến Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều đạt tới ngũ trọng lôi âm Đẳng cấp Võ Thánh, sức uy hiếp rất mạnh, người bình thường không dám động thủ. Cho dù thực lực vượt xa Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều thì khi ra tay sẽ có điều e ngại. Dù sao trên người Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều có pháp quyết Nhân Hoàng tam quyết, nếu giết gã thì Nhân Hoàng tam quyết đã thất truyền trên thế giới này. Nhân Hoàng tam quyết thất truyền, giết Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều chỉ được Nhân Hoàng Hiên Viên kiếm, Nhân Hoàng thần giáp, có chút mất nhiều hơn được.
Cho nên dù là Dương Thiên, Thần Quy Vương dến đây cũng sẽ ném chuột sợ vỡ đồ, không dám trực tiếp hạ sát thủ với Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều.
Nhưng quy luật này không nhằm nhò gì với Dương Thạc.
Vốn Dương Thạc không định xuống tay với Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều.
Cố tình Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều chủ động trêu ngươi Dương Thạc, khiến hắn tức giận hạ tử thủ. Dù Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều có lực lượng Nhân Hoàng để lại bảo hộ, ngăn cản ba lượt công kích cường đại nhưng cuối cùng không thoát khỏi kết cuộc bi thảm bị đám người Dương Thạc đánh thành thịt nát.
- Dương Thạc, ngươi dám giết ta... Ngươi thật sự dám giết ta. Nhân Hoàng tam quyết đều ở trong thần hồn của ta, ngươi giết ta thì vĩnh viễn không chiếm được chúng nó. Ha ha ha ha ha ha! Ngươi chỉ có được Nhân Hoàng Hiên Viên kiếm, Nhân Hoàng thần giáp một đống sắt vụn!
Thân thể Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều bị đập nát rải rác giữa không trung, thần hồn của gã chưa tan biến. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn
Rốt cuộc là ngũ trọng lôi âm Võ Thánh, thân thể hủy diệt, thần hồn cũng có thể tồn tại một đoạn thời gian.
Một số ngũ trọng lôi âm Võ Thánh nắm giữ bí pháp cường đại, thi triển một ít thủ đoạn, thần hồn có thể tiến vào thân thể khác tiếp tục sinh tồn. Như mật tông đại chuyển sinh thuật đó là như thế.
Thần hồn của Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều la hét với Dương Thạc.
Bởi vì là thần hồn, đã không có miệng mũi, không thể phát ra thanh âm thật sự, Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều kêu la chỉ là thần hồn phát ra năng lượng kỳ dị bắn vào thần hồn của đám người Dương Thạc.
Khsoe môit Dương Thạc cong lên nụ lạnh lùng cười:
- Ta không lấy được Nhân Hoàng tam quyết sao?
- Càn Ngọc Long!
- Nói thật cho ngươi biết đi, vừa rồi ngươi ở trong vòng bảo hộ màn sáng màu vàng quan sát Nhân Hoàng thông thiên quyết, Nhân Hoàng chấn thiên quyết, dù ta cách khá xa nhưng thấy được hết hai bộ công pháp này, có muốn ta đọc vài câu cho ngươi nghe?
Dương Thạc nói xong trực tiếp đọc hai đoạn trong Nhân Hoàng thông thiên quyết, Nhân Hoàng chấn thiên quyết cho thần hồn Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều nghe.
Dương Thạc và Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều là dùng thần hồn truyền tin, hắn nói chuyện chỉ có gã nghe được, còn đám Viêm Thú yêu thánh, Hỏa La Vương Đới Lặc đứng gần đó thì không biết Dương Thạc đang nói gì.
Nghe Dương Thạc đọc vài câu trong Nhân Hoàng thông thiên quyết, Nhân Hoàng chấn thiên quyết, Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều không thể tin nổi.
- Không có khả năng... Tuyệt đối không có khả năng, sao có thể...
Dương Thạc không đọc nhiều, nhìn thần hồn Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều, lạnh lùng nói:
- Bởi vậy, Càn Ngọc Long, ngươi yên tâm đi đi.
Vù vù vù vù vù!
Thượng Cổ Thần Long lắc người tới trước thần hồn của Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều.
- Tiểu tử, hắc hắc, thần hồn nhà ngươi ngoan ngoãn bị bản thần long cắn nuốt đi!
Thượng Cổ Thần Long nói xong há to mồm nuốt thần hồn của Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều vào miệng mình. Thần hồn Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều phát ra tiếng hét thảm thiết, sau đó trong thiên hạ không nghe được tiếng của gã nữa.
- Phù.
Trong người Dương Thạc, đốt chước lôi đình thần hoang nguyên lực phun ra, đốt máu thịt rải rác của Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều thành tro. Gió nhẹ thổi, hoàn toàn tan biến.
- Mạnh quá.
Thấy Dương Thạc dễ dàng giết Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều ngũ trọng lôi âm Võ Thánh thành tro bụi, Võ Thánh bình thường trong Thiên Hoàng Điện nhìn Dương Thạc, ánh mắt hoàn toàn thay đổi.
Lúc trước khi Dương Thạc oanh kích vòng bảo hộ màn sáng màu vàng dù thể hiện ra lực lượng vô cùng mạnh mẽ.
Nhưng kết quả cuối cùng là không đánh mở vòng bảo hộ màn sáng màu vàng đó.
Bởi vậy khi đó đám người Dương Thạc liên hợp lại uy thế cường đại cũng không quá rung động.
Bây giờ một cường giả đẳng cấp ngũ trọng lôi âm Võ Thánh, cực kỳ kiêu ngạo, Thần Võ Vương của Đại Chu triều, thiên phú, danh tiếng gần với Trấn Quốc Công, Dương Thiên, Càn Ngọc Long lại bị đám người Dương Thạc hợp tác dễ dàng giết chết. Ngay cả Nhân Hoàng thần giáp có lực lượng Nhân Hoàng thêm vào cũng không giữ mạng cho Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều được, điều này biểu đạt rõ thực lực mạnh mẽ của đám người Dương Thạc.
Oanh sát ngũ trọng lôi âm Võ Thánh.
Họ chỉ cần nhúc nhích ngón tay đủ giết Võ Thánh bình thường.
Lúc này ngay cả Viêm Thú yêu thánh, Hỏa La Vương Đới Lặc cũng bản năng lùi mấy trượng, hiển nhiên bọn họ chột dạ.
Dương Thạc liếc đám Viêm Thú yêu thánh, Hỏa La Vương Đới Lặc, không nói gì thêm.
Dương Thạc không thể nào ra tay với Viêm Thú yêu thánh, dù sao nó và Hỏa La Vương Đới Lặc không có thù oán gì với hắn. Dù lúc trước Viêm Thú yêu thánh, Hỏa La Vương Đới Lặc cùng Dương Thạc cạnh tranh truyền thừa của Nhân Hoàng nhưng quá trình xem như rất thoải mái, hai bên không xảy ra xung đột gì. Huống chi bây giờ truyền thừa của Nhân Hoàng gần như rơi vào tay Dương Thạc, dù thế nào thì hắn không cần thiết xung đột với họ.
Dương Thạc càng không để ý tới Võ Thánh bình thường.
- Các vị, có chuyện gì thì về không gian thập phương cà sa rồi nói.
Dương Thạc nói với đám người Tử Thử yêu thánh, Ngân Diệu yêu thánh xong lắc người, tiến vào không gian thập phương cà sa trước.
- Ừm! Vào trước rồi nói.
Đám Tử Thử yêu thánh, Ngân Diệu yêu thánh lắc người vào không gian thập phương cà sa.
Phụt!
Không gian thập phương cà sa khép lại.
Mãi khi không gian thập phương cà sa đóng lại, mọi người trong Thiên Hoàng Điện mới thở phào, áp lực trong lòng biến mất.
Trong không gian thập phương cà sa.
Dương Thạc đứng trên mặt đất không gian thập phương cà sa, nói với mọi người xung quanh:
- Lần này giết Càn Ngọc Long coi như chúng ta thu hoạch rất nhiều, đương nhiên những thu hoạch này không phải công lao của một mình Dương Thạc. Là mọi người hợp sức mới làm được, có ích lợi tất nhiên phải chia đều.
Dương Thạc nói như vậy chủ yếu là cho Tử Thử yêu thánh, Ngân Diệu yêu thánh nghe, những người khác đều là tâm phúc của hắn, đối với họ thì hắn không cần khách sáo.
Tử Thử yêu thánh lập tức tỏ thái độ nói:
- Dương thạc, ngươi không cần nhiều lời. Là Càn Ngọc Long này biết tự lượng sức mình, vừa mới đi vào ngũ trọng lôi âm Võ Thánh liền khiêu khích chúng ta, chét là đáng tội. Lần này giết Càn Ngọc Long, Dương Địch cống hiến lớn nhất, bổn tọa và Ngân Diệu sẽ không lấy chiến lợ phẩm.
Tuy giết được Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều là do gã vừa mới đột phá, thực lực còn chưa củng cố.
Nhưng có một nguyên nhân quan trọng khác, đó là đại thần âm công kích của Dương Địch.
Nhờ có đại thần âm công kích tranh thủ hai lần công kích cho mọi người.
Lần thứ ba là Dương Thạc tự bạo Cửu Dương chân thân.
Ba lần công kích này đánh tan lực lượng Nhân Hoàng bỏ vào Nhân Hoàng thần giáp, cuối cùng mọi người giết Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều. Có thể nói nếu không có đại thần âm công kích của Dương Địch khiến Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều ngây ra chốc lát thì mọi người cùng lắm là oanh kích được một lần gã sẽ chạy trốn ngay.
Nói như vậy, Tử Thử yêu thánh, Ngân Diệu yêu thánh đem đến tác dụng rất có hạn.
Dương Thạc ngẫm nghĩ, lên tiếng:
- Ừm! Như vậy đi.
Dương Thạc nói:
- Thần long nuốt một lũ thần hồn của Càn Ngọc Long chắc có thể lấy ra tin tức Nhân Hoàng tam quyết. Đương nhiên, không có khả năng lấy được đầy đủ Nhân Hoàng tam quyết. Thần long lấy ra bao nhiêu tin tức đều cho Tử Thử tiền bối và Ngân Diệu một phần để tham khảo.
Thượng Cổ Thần Long cắn nuốt thần hồn, có thể lấy ra chút tin tức về võ đạo bên trong, trước đó nó cũng lấy tin tức đại chuyển sinh thuật của hoạt phật mật tông.
Lấy ra một phần Nhân Hoàng tam quyết của Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều có thể khiến Tử Thử yêu thánh, Ngân Diệu yêu thánh nghiên cứu.
Còn Nhân Hoàng chấn thiên quyết bản đầy đủ, đa phần Nhân Hoàng thông thiên quyết thì Dương Thạc không định cho Tử Thử yêu thánh, Ngân Diệu yêu thánh.
Chủ yếu là bởi vì có được hai bộ công pháp này do năng lực đặc biệt từ đôi mắt Dương Thạc, hắn cố gắng không để ai biết về năng lực này.
Tử Thử yêu thánh nghe Dương Thạc nói vậy thì mắt sáng lên, không từ chối:
- Một phần Nhân Hoàng tam quyết? Tốt, đã vậy thì bổn tọa không khách sáo.
Dương Thạc nói thêm:
- Còn Nhân Hoàng thần giáp đã bị phế, vừa lúc ngân diệu uy lực khải của ta có thể cắn nuốt nó.
- Còn Nhân Hoàng Hiên Viên kiếm, thần binh đầy đủ này giao cho lục ca sử dụng, tin tưởng mọi người không có gì phản đối?
Dương Thạc nhanh chóng phân chia ích lợi chiếm được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.