- Mở ra hư không, trực tiếp đi qua! Dương Thạc lại muốn dùng Thập Phương Ca Sa mở ra hư không. - Hả? Không xuyên qua được! Lúc Dương Thạc chui vào hư không, chuẩn bị đến hang ổ của Tử Thử Yêu Thánh thì hắn chợt nhạn ra bốn phía không gian chỗ hang ổ Tử Thử Yêu Thánh đều vô cùng ngưng thực, căn bản là không thể phá rách, không cách nào trực tiếp đạt đến! Hang ổ của Tử Thử Yêu Thánh này giống như mật thất của phủ Trấn Quốc Công, hư không xung quanh đều bị phong tỏa. Dương Thạc thoáng kinh ngạc một chút rồi lập tức bình thường trở lại. Tử Thử Yêu Thánh là yêu thánh thứ tư trong thiên hạ. Núi Đại Hành này là nơi ở của nó, cho nên dĩ nhiên là không đơn giản. Phong tỏa hư không ở bốn phía khiến cho người ngoài không thể tùy ý mở ra hư không, tiến vào nơi ở của nó cũng là chuyện vô cùng bình thường. - Nếu như không thể mở ra hư không, vậy thì trực tiếp bay qua là tốt rồi. Nơi ở của nó cách vị trí hiện tại của ta tầm hơn một trăm dặm, chỉ cần bay một lát là có thể tới nơi! Nếu như không thể mở ra hư không thì Dương Thạc quyết định sẽ bay qua. Trong lòng đất núi Đại Hành này, động thạch có ở khắp nơi. Dương Thạc chọn tùy ý một động thạch, bay về phía vị trí Tử Thử Yêu Thánh. Xèo...xèo! Xèo...xèo! Trên đường đi, Dương Thạc gặp không ít Nham Thử bình thường màu xám bạc. Những Nham Thử này đều ở cấp độ Võ Tôn. Nhìn thấy Dương Thạc, chúng không hề biểu hiện địch ý, ngược lại còn kêu xèo...xèo, tựa như đang chào hỏi Dương Thạc. - Đám Nham Thử bình thường này cảm động và nhớ tới ân đức của ta! Dương Thạc mỉm cười. Lúc trước Dương Thạc có mâu thuẫn với tộc Nham Thử. Nhưng chủ yếu nhất chính là mâu thuẫn với Nham Thử Võ Thánh. Nham Thử cấp độ Võ Thánh kia bị đao Thần Long Liệt Khôn của Dương Thạc hung hăng trảm xuống, khí huyết mất đi khá nhiều. Cho nên nó hận không thể băm xác Dương Thạc thành vạn mảnh. Đối với Nham Thử cấp độ Đại Tông Sư, Dương Thạc cũng có một chút mâu thuẫn. Lúc trước Dương Thạc cũng ra tay với những Nham Thử cấp độ Đại Tông Sư nhưng cũng không ra tay độc ác, cho nên chúng không phải chịu quá nhiều thiệt thòi từ Dương Thạc. Về phần Nham Thử bình thường thì hầu như Dương Thạc không có mâu thuẫn với chúng. Ngược lại, bởi vì lúc trước Dương Thạc công kích chém giết Võ Thánh Nam Man là Đóa Tư và Đóa Mẫu, cứu những con Nham Thử bình thường này, cho nên những con Nham Thử bình thường này mang ơn Dương Thạc! Dương Thạc mỉm cười với mấy con Nham Thử này. Trong chớp mắt, Dương Thạc đã đi được ba, bốn mươi dặm trong động thạch này. Hoàn cảnh xung quanh đã có biến hóa. Xung quanh đường hầm động thạch vốn đều là nham thạch chủ mạch núi Đại Hành. Mà càng tới gần hang ổ Tử Thử Yêu Thánh, Dương Thạc nhạn ra mật độ nham thạch xung quanh đường hầm càng lúc càng lớn. Thời gian dần qua, thậm chí một số còn biến thành tinh thạch màu bạc. - Tinh thạch màu bạc này chính là một loại khoáng thạch sao? Nội tâm Dương Thạc khẽ động. Đồ ăn của Nham Thử chính là khoáng thạch. Khoáng thạch càng cao thì Nham Thử lại càng yêu thích. Lúc trước Dương Thạc tìm kiếm Nham Thử, Thần Long đã nhắc nhở Dương Thạc rằng chắc chắn Nham Thử ở bên trong núi Đại Hành này tập trung ở trong một mạch khoáng lớn. Hiện tại Dương Thạc nhìn thấy những khoáng thạch màu bạc này, lập tức biết rõ đây chính là hang ổ của Tử Thử Yêu Thánh, là nơi Nham Thử núi Đại Hành tụ họp rồi. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m - Khoáng thạch Ngân Diệu cao đẳng phù hợp chín phần với Bắc Địa Uy Lực Khải sao? Vừa nhìn thấy những quáng thạch này, trong đầu Dương Thạc lập tức toát ra một ý niệm. - Khoáng thạch này gọi là Ngân Diệu sao? Phù hợp tới chín phần với Bắc Địa Uy Lực Khải sao? Tâm niệm Dương Thạc hơi động một chút. Bắc Địa Uy Lực Khải bị Long Hoàng thượng cổ oanh kích thoáng một phát, đã bị nện dẹp. Tuy Tử Thử Yêu Thánh đã hỗ trợ phục hồi như cũ nhưng tổn thương cũng vẫn nghiêm trọng. Lúc này cần phải nhanh chóng căn nuốt một ít khoáng thạch cao đẳng mới có thể sửa lại hoàn toàn, thậm chí còn tăng lên. Khoáng thạch ngân diệu này chính là khoáng thạch cao đẳng, độ phù hợp cùng với Bắc Địa Uy Lực Khải cũng không thấp, chính là tài liệu tốt nhất để sửa lại Bắc Địa Uy Lực Khải! - Đợi đến lúc gặp được Tử Thử Yêu Thánh sẽ xin nó một ít khoáng thạch Ngân Diệu này. Dương Thạc thầm nghĩ. Tiếp tục xâm nhập, Dương Thạc lại đụng phải một ít Nham Thử cấp độ Đại Tông Sư. Mật độ khoáng thạch màu bạc xung quanh cũng càng lúc càng lớn. Thời gian dần trôi qua, gần như đã trở thành một thế giới tinh thạch màu bạc! - Dương Thạc, hoan nghênh ngươi đến cung điện ngân tinh của bổn tọa làm khách. Tại giao lộ phía trước, ngươi đi về phía bên trái, tiến thêm năm trăm trượng là tới cửa vào cung điện ngân tinh của bổn tọa rồi! Bổn tọa đã phái người ra đón ngươi rồi! Đúng lúc này, tiếng nói khàn khàn của Tử Thử Yêu Thánh truyền tới. Dương Thạc không suy nghĩ nhiều, đến giao lộ phía trước, lập tức quành sang bên trái. Chỉ trong chốc lát hắn đã nhận ra mấy trăm trượng phía trước chính là phần cuối của đường hầm này. Nơi cuối cùng chính là một cánh cửa lớn vô cùng lỗng lẫy, bên trên điêu khắc vô số khoáng thạch màu bạc. Trước cánh cửa lớn này là một con chuột màu bạc đang chờ Dương Thạc. - Kia chính là Nham Thử Võ Thánh sao? Nhìn thấy con Nham Thử màu bạc này, Dương Thạc thoáng sững sờ. Hiềm khích giữa Nham Thử Võ Thánh và Dương Thạc không hề nhỏ. . . Nhưng đã đến nơi này rồi, Dương Thạc cũng không thể lùi bước. Nếu như nó cũng không ra tay với mình thì Dương Thạc sẽ mỉm cười, chủ động nói chuyện. - Thử tiền bối, chúng ta lại gặp mặt! Đã đến gần, Dương Thạc hướng về Võ Thánh Nham Thử, chắp tay hành lễ. Nham Thử Võ Thánh nhìn thấy Dương Thạc, lập tức sắc mặt đỏ lên một chút. Con Nham Thử Võ Thánh này không phải loại bạc tình bạc nghĩa. Lúc trước Dương Thạc cứu nó từ trên tay Đóa Tư, Đóa Mẫu, nó lại nghĩ rằng Dương Thạc là đồng bọn với Đóa Tư, Đóa Mẫu, thiếu chút nữa đã chém giết Dương Thạc. . . Đến lúc biết chân tướng sự thật, nó cũng cảm giác có chút xấu hổ. Lúc này lại nhìn thấy Dương Thạc, sắc mặt nó cũng không được tự nhiên. Nhưng sau một khắc, sắc mặt của Nham Thử Võ Thánh này lại khôi phục như thường. Oán hận nhìn Dương Thạc một cái. - Dương Thạc, bình thường ngay cả ta cũng không được tùy ý ra vào cung điện ngân tinh của lão tổ tông đấy! - Vào bên trong, quy củ một chút! Khẽ quát một tiếng, Nham Thử Võ Thánh quay người mở cánh cửa lớn của cung điện ngân tinh. Cánh cửa lớn vừa được mở, còn chưa tiến vào trong đó nhưng Dương Thạc đã cảm giác được một luồng sáng chói mắt tỏa ra từ trong cung điện này. - Tinh Quáng Ngân Diệu, khoáng thạch đỉnh cấp, phù hợp chín phần cùng Bắc Địa Uy Lực Khải. . . Tòa cung điện này được xây dựng từ khoáng thạch đỉnh cấp, Tinh Quáng Ngân Diệu sao? Không cần tiến vào trong cung điện này, Dương Thạc đã đoán được cung điện này được xây dựng từ khoáng thạch Ngân Diệu cao cấp. Chính là Ngân Diệu Tinh Quáng! Toàn bộ tòa cung điện này đều là Tinh Quáng Ngân Diệu. . . Xa xỉ! Giờ phút này, trong đầu Dương Thạc chỉ có thể toát ra một ý niệm như vậy. Khoáng thạch Ngân Diệu chính là khoáng thạch đẳng cấp cao. Tài liệu chủ yếu của đao Thần Long Liệt Khôn của Dương Thạc chính khoáng thạch đẳng cấp cao như thế này. Chẳng qua là ngoài ra còn trộn lẫn một ít khoáng thạch đỉnh cấp như Đông Hải Huyền Ngọc. Nhưng bởi vì sự pha trộn giữa các khoáng thạch đẳng cấp cao khá cân đối, hợp lý, lại có thêm kỹ pháp Âu Tử Luyện cao siêu, cho nên mới rèn được ra một thanh đao ngũ cấp thần binh. Nếu chỉ dùng tài liệu luận đơn thuần thì khoáng thạch đẳng cấp cao làm chủ. Mà Tinh Quáng Ngân Diệu chính là khoáng thạch đỉnh cấp! Còn cao hơn một tầng so với khoáng thạch đẳng cấp cao. Nói cách khác, so với tài liệu dùng cho đao Thần Long Liệt Khôn là cao hơn một kỳ. Tử Thử Yêu Thánh dùng những khoáng thạch đỉnh cấp này để chế tạo ra một tòa cung điện to lớn đến như vậy, ngoài dùng hai chữ xa xỉ để hình dung, Dương Thạc thật sự không thể tìm ra được từ nào khác thay thế… Theo sau Nham Thử Võ Thánh, Dương Thạc chậm rãi bước vào cung điện này. Một sảnh lớn rộng hơn hai mươi trượng, cao hai trượng hiện ra ở trước mặt Dương Thạc. Bốn phía sảnh lớn này đều là do Tinh Quáng Ngân Diệu tạo thành. Dương Thạc chỉ cần nhìn lướt qua cái sảnh lớn này là lập tức biết rõ, đằng sau sảnh lớn này còn có một số gian phòng khác. Tổng hợp lại, chắc chắn cung điện ngân tinh này rộng trên 50 trượng! Có lẽ so với cung điện Hoàng Thành Đại Chu, thậm chí là một số đại điện tại phủ Trấn Quốc Công, cung điện ngân tinh rộng 50 trượng này vẫn là quá nhỏ. Nhưng e rằng chỉ cần lấy ra một ít tài liệu xây dựng tòa cung điện này là đã có thể xây dựng nên một đại điện rộng tới trăm trượng rồi... Có một cái giường ở trong sảnh lớn này. Giờ phút này, Tử Thử Yêu Thánh đang ngồi ở trên giường, hai cái mắt nhỏ hơi nheo lại. - Dương Thạc, ngươi đã đến rồi! Lúc Dương Thạc đi vào đến chính giữa cái sảnh lớn, lập tức Tử Thử Yêu Thánh cũng mở hai mắt ra. - Tiền bối đã mời, vãn bối làm sao có thể từ chối? Dương Thạc mỉm cười. - Ừ! Tử Thử Yêu Thánh nhẹ nhàng gật đầu. - Tiểu tử ngươi có gan lớn đấy. Cung điện ngân tinh này của bổn tọa bị phong tỏa hư không. Một khi ngươi đã vào, nếu gặp phải nguy hiểm gì, mặc dù ngươi có không gian Thập Phương Ca Sa thì cũng không thể chạy thoát được. Vậy mà ngươi vẫn không chút do dự, dám tiến đến, quả thật là người không đơn giản! Tử Thử Yêu Thánh khen Dương Thạc. Dương Thạc nhàn nhạt nở nụ cười: - Chẳng phải Tử Thử tiền bối cũng như vậy sao? Chẳng phải là Tử Thử tiền bối cũng không chút do dự, thậm chí chủ động yêu cầu đi vào trong không gian bổn Thập Phương Ca Sao của vãn bối đấy sao? Nghe thấy những lời nói này của Dương Thạc, Tử Thử Yêu Thánh sững sờ. Sau một khắc, trên mặt của Tử Thử Yêu Thánh hiện ra một nụ cười cổ quái. Tình huống của nó khác Dương Thạc. Nó có can đảm tiến vào trong không gian Thập Phương Ca Sa của Dương Thạc, nguyên nhân chủ yếu chính là vì, cho dù Dương Thạc muốn đối phó nó thì nó cũng có lòng tin có thể phá vỡ không gian Thập Phương Ca Sa, chạy trốn ra ngoài... Đương nhiên, không gian Thập Phương Ca Sa có thi thể Huyền Ưng thượng cổ và thi thể Hắc Hùng thượng cổ trấn áp, cho nên Tử Thử Yêu Thánh cũng không nắm chắc được việc này… Lúc ở trong không gian Thập Phương Ca Sa, Tử Thử Yêu Thánh nhìn thấy thi thể Huyền Ưng thượng cổ và Hắc Hùng thượng cổ, trong lòng không khỏi xao động. Huống hồ, Tử Thử Yêu Thánh là người nào? Là yêu thánh thứ tư trong thiên hạ. Là cường giả siêu cấp tầng chiến lực thứ hai. Cho nên sự quyết đoán của nó không phải là Võ Thánh bình thường có thể bằng được đấy. Lúc này Dương Thạc đánh đồng hắn và Tử Thử Yêu Thánh nó. Cho nên... Tử Thử Yêu Thánh không thể không nói rằng, Dương Thạc... Rất quyết đoán! Bất luận như thế nào thì Dương Thạc cũng đã tiến vào trong cung điện ngân tinh này. Tử Thử Yêu Thánh cũng đã tiến không gian Thập Phương Ca Sa của Dương Thạc. Hơn nữa một người, một chuột coi như là đã từng giúp đỡ lẫn nhau. Quan hệ giữa bọn họ không phải là bạn bè thân tình thì ít nhất cũng không phải là người lạ, lại càng không phải là kẻ thù... - Dương Thạc, lúc trước bổn tọa bế quan, không thể tưởng được hai oắt con của Nam Man Vương lại dám đến núi Đại Hành này ra tay với con cháu của bổn tọa... Nếu không phải là ngươi kịp thời ra tay chém giết hai cái đứa oắt con Nam Man Vương kia thì e rằng tất cả con cháu của bổn tọa đã gặp nạn lớn rồi! - Ngươi có ơn với tộc Nham Thử, bổn tọa nhớ kỹ! Tử Thử Yêu Thánh nói. - Tiền bối quá khen. Lúc trước vãn bối có chút hiềm khích cùng với tộc Nham Thử. Lần trước ra tay cũng là vì muốn tiêu trừ hiềm khích. Mặt khác, hai người tộc Nam Man kia vốn là kẻ thù của vãn bối. Vãn bối giết bọn hắn cũng không chỉ là vì cứu tộc Nham Thử! Dương Thạc thật thà nói. - Bổn tọa mặc kệ những thứ này! Dương Thạc không ngờ rằng Tử Thử Yêu Thánh lại nhẹ nhàng vung móng vuốt lên. - Trước kia ngươi chém tiểu Ngân, lấy máu tươi của nó. Đấy chỉ là việc nhỏ, xóa bỏ, không nên nhắc lại! Tử Thử Yêu Thánh nói. Tiểu Ngân nó vừa nói chính là Nham Thử Võ Thánh màu bạc kia. - Điều bổn tọa ghét nhất chính là thiếu nhân tình người. Ngươi đã cứu tộc Nham Thử ta, cho nên bổn tọa muốn báo đáp. Lúc trước bổn tọa cứu thân thể ngươi ra, đây coi như là chuyện đầu tiên ta làm cho ngươi! - Mặt khác, trong cung điện ngân tinh của bổn tọa còn có vô số bảo vật. Ngươi tùy ý chọn lựa một cái, đây coi như là đền bù tổn thất thứ hai cho ngươi! - Cuối cùng, bổn tọa hứa với ngươi sẽ giúp ngươi làm một việc. Xem như là tộc Nham Thử ta trả ơn ngươi hoàn toàn. Thế nào? Tử Thử Yêu Thánh hỏi Dương Thạc. Vị cường giả siêu cấp này vừa nói sẽ cho Dương Thạc một bảo vật, hơn nữa sẽ giúp Dương Thạc làm một chuyện, để trả ơn cứu giúp của Dương Thạc đối với tộc Nham Thử! Điều này khiến cho Dương Thạc có chút kinh ngạc! Dương Thạc thấy quả thật mình đã cứu được tộc Nham Thử, nhưng Tử Thử Yêu Thánh này liều mạng đắc tội Dương Thiên để cứu nhục thể của mình, đây coi như là hai bên đã hòa nhau. Tử Thử Yêu Thánh này hoàn toàn không cần phải đưa bảo vật cho Dương Thạc và giúp đỡ Dương Thạc làm một việc để đền bù tổn thất. Nhưng trong chốc lát, Dương Thạc lại bình thường trở lại. Từ góc độ của mình nhìn nhận thì Tử Thử Yêu Thánh cứu mình coi như là đã hòa nhau. Nhưng đứng từ phía góc độ của Tử Thử Yêu Thánh nhìn thì lại không phải như thế. Dương Thạc ra tay cứu được mấy chục vạn Nham Thử bình thường của tộc Nham Thử, mà Tử Thử Yêu Thánh ra tay chỉ là cứu được thân thể một mình Dương Thạc mà thôi. Hơn nữa, cuối cùng Dương Thạc không chết, lại hồi phục, nguyên nhân chủ yếu nhất chính là do những đan dược của Dương Thạc cùng với huyết mạch Hắc Hùng thượng cổ, Huyền Thủy Ngưng Thân quyết. Dĩ nhiên cũng không thể thiếu sự giúp đỡ của Tử Thử Yêu Thánh. Nhưng... Điều này làm cho nó cảm giác tác dụng của mình vẫn là có hạn... Huống hồ, mạng của Dương Thạc là mạng, mạng của những con Nham Thử bình thường kia cũng là mạng! Dương Thạc cứu được hơn mười vạn Nham Thử, còn Tử Thử Yêu Thánh chẳng qua là cứu được một mình Dương Thạc. Tử Thử Yêu Thánh vẫn cảm giác là mình chiếm tiện nghi của Dương Thạc!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]