Chương trước
Chương sau
Một luồng sóng âm cường đại mênh mông ập tới Dương Tử Mặc...
Công kích Đại Thần Âm!
Bỏ qua phòng ngự thần hồn, trực tiếp giết chết thần hồn!
Hầu như lúc đại quân mãnh thú nhanh chóng tiến tới thì đồng thời, quân Đại Thần bên kia cũng bắt đầu hành động.
Dương Tử Mặc tuyệt đối sẽ không bỏ qua cơ hội này!
Vốn hai vị Võ Thánh Thiên Âm Môn là Tô Thanh Như, Tô Quân Ninh bay tới, xuất thú đối phó Thần Long. Ngay sau đó, Dương Tử Mặc xé mở hư không, đích thân đi tới.
Vừa mới đến, Dương Tử Mặc đã lập tức điên cuồng kêu gào!
Chém giết con dân Đại Chu gấp mười lần!
Dương Thạc và Thần Long liên tiếp ra tay, ít nhất đã chém giết bốn năm vạn mãnh thú. Dương Tử Mặc này muốn chém giết con dân Đại Chu gấp mười lần, chính là toàn bộ bốn năm mươi vạn người. Tuy nhân khẩu kinh thành Đại Chu đông đúc nhưng cũng không quá trăm vạn dân chúng mà thôi. Chém giết bốn mươi năm mươi vạn người, chỉ sợ gần nửa con dân đều bị Dương Tử Mặc chém giết!
Căn bản không giảng đạo lý!
Có thể nói là tàn bạo đến cực hạn!
Dương Thạc biết rõ lúc này muốn giảng đạo lý với Dương Tử Mặc căn bản là giảng không thông.
Đã như vậy thì dứt khoát, trực tiếp chém giết!
Hiện tại, linh đang Thần Âm trong tay Dương Địch đã dung hợp tiến hóa thành linh đang Đại Thần Âm, rung lên có thể phát động công kích Đại Thần Âm. Phàm là võ giả có cường độ thần hồn kém hơn Dương Địch, đều bỏ qua phòng ngự, trực tiếp tiêu diệt thần hồn. Cho dù Dương Tử Mặc có được Chân Như Châu, phòng ngự thần hồn có cường thịnh hơn thì cũng tuyệt đối không thể chống lại công kích Đại Thần Âm này!
Chíu!!
Dương Địch và Dương Thạc tâm ý tương thông.
Gần như là lúc Dương Thạc sinh ra sát ý với Dương Tử Mặc thì đồng thời căn bản không cần phân phó, thân hình Dương Địch khẽ nhoáng lên, bỗng nhiên đã đến trước mặt Dương Tử Mặc. Một tay khẽ động, linh đang Đại Thần Âm dĩ nhiên lắc lư.
Ông…! Ông…!
Một luồng sóng âm mênh mông cường đại mạnh mẽ quét tới Dương Tử Mặc.
Ầm ầm!
Như sấm sét chớp giật, uy áp thiên địa, căn bản không cho phép Dương Tử Mặc ngăn cản!
- Không tốt!
Trong tích tắc này, Dương Tử Mặc đột nhiên cảm giác được nguy hiểm đến tận cùng đang mạnh mẽ dâng lên từ sâu trong đáy lòng.
Cho dù là lúc ban đầu ở lòng đất Yến Sơn, Dương Tử Mặc bị linh đang Thần Âm công kích, thần hồn bị hao tổn, đồng thời bị Dương Thạc hung hăng chà đạp, trong lòng Dương Tử Mặc cũng không cảm giác nguy hiểm bậc này.
Giờ phút này, Dương Tử Mặc rõ ràng cảm giác được, trước mặt hắn hình như căn bản không phải là Dương Thạc và Dương Địch đối thủ cấp độ Đại Tông Sư, dường như hắn đang đối mặt với những cao thủ tuyệt thế như Đại Bằng Kim Sí Vương, môn chủ Chân Vũ Môn, Hỏa La Vương, Bỉ Đắc La Phu, Nam Man A Cốt Đả đang liên thủ oanh kích vậy. Cho dù hắn có được pháp khí tuyệt thế như Thiên Đạo Thần Hoàng Giáp, Tam Thiên Đạo Hoàng Kiếm thì cũng căn bản không thể nào tìm được đường sống!
Kết quả hẳn phải chết!
Trong tích tắc kia, Dương Tử Mặc thậm chí còn không thể chống cự theo bản năng…
Trước mắt tối sầm lại!
Ầm ầm!
Ngay sau đó, hai tai truyền đến âm thanh ầm ĩ đến cực điểm.
Giờ phút này, tất cả cảm giác của Dương Tử Mặc đã mất tác dụng, thậm chí ngay cả suy nghĩ cũng đều không thể suy nghĩ.
Giống như mười mấy hai mươi năm đều không nghỉ ngơi ngủ say vậy, giờ phút này, Dương Tử Mặc cảm giác bản thân mệt mỏi đến cực hạn. Lực lượng thần hồn bản thân không ngừng suy yếu, cuối cùng yếu đến không thể nghe thấy, cho đến cuối cùng tiêu tán mất…
Thân thể dựa vào Thiên Đạo Thần Hoàng Giáp lơ lửng giữa không trung. Nhưng giờ phút này, sắc mặt Dương Tử Mặc ngốc trệ, hai mắt vô thần.
- Đây là…
Nhìn thấy cảnh tượng này, trừ Dương Thạc và Dương Địch, tất cả mọi người đều lộ ra vẻ kinh ngạc.
Nhất là hai tỷ muội Võ Thánh Thiên Âm Môn là Tô Thanh Như và Tô Quân Ninh, thậm chí cả Dương Thành, trong thần sắc đều mang theo vẻ không thể tin được. Thực lực của ba người này ít nhất đều là cấp độ Đại Tông Sư, năng lực cảm giác cường đại cỡ nào. Nhưng giờ phút này, bọn hắn lại không cảm nhận được bất luận khí tức thần hồn nào trên thân thể Dương Tử Mặc…
Hoàn toàn giống như một bộ xác trống rỗng!
Thần hồn Dương Tử Mặc cứ bị diệt như vậy?
Tô Thanh Như Tô Quân Ninh liếc nhìn nhau một cái, hai người vẫn không thể tin được.
- Thật sự… chết rồi…
Tô Quân Ninh thì thào tự nói.
Nàng có thể cảm giác được thân hình hiện tại của Dương Tử Mặc không khác biệt lắm lúc nàng và Dương Thạc ở trong không gian Thập Phương Ca Sa, nhìn thấy thân thể Ẩn Giao Vương kia, đều là một bộ thi thể đã mất thần hồn ý niệm.
- Là Tiểu Địch đã chém giết Dương Tử Mặc!
Ngay sau đó, ánh mắt Tô Thanh Như Tô Quân Ninh đều rơi lên người Dương Địch.
Đồng thời hai người đều nhìn thoáng qua tiểu linh đang trong tay Dương Địch. Linh đang này hầu như giống hệt linh đang Thiên Âm trong tay Tô Thanh Như.
Linh đang Đại Thần Âm!
Linh đang Đại Thần Âm phát động công kích Đại Thần Âm, một tháng mới có thể thi triển một lần.
Hơn nữa công kích Đại Thần Âm này chỉ có hiệu quả với người có cường độ thần hồn yếu hơn Dương Địch.
Hiện tại Dương Địch là cường giả võ đạo cấp độ Đại Tông Sư trung giai, cường độ thần hồn cũng khoảng cấp độ Đại Tông Sư trung giai. Nói như vậy, võ giả vượt qua Đại Tông Sư trung giai, công kích Đại Thần Âm này đều không có tác dụng quá lớn.
Ở một trình độ nào đó mà nói, công kích Đại Thần Âm này hoàn toàn có thể xưng là gân gà.
Thực lực yếu hơn Dương Địch, cho dù không có công kích Đại Thần Âm này, Dương Địch Dương Thạc liên thủ công giết thì cũng có thể chém giết dễ dàng. Mà thực lực mạnh hơn Dương Địch, hai người không thể dễ dàng đối phó, công kích Đại Thần Âm này lại hầu như hoàn toàn không có hiệu quả. Tổng hợp lại, công kích Đại Thần Âm này hoàn toàn là bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh, cũng không tính là một loại bí bảo quá nghịch thiên.
Đừng nói là một tháng chỉ có thể thi triển một lần, cho dù có thể thi triển liên tục, Dương Địch cũng không thể nào cậy vào kiện pháp khí này mà chém giết vượt cấp, đánh cao thủ cấp độ Võ Thánh…
Nhưng công kích Đại Thần Âm này lại hoàn toàn khắc chế Dương Tử Mặc!
Thực lực bản thân Dương Tử Mặc vừa mới đi vào Đại Tông Sư sơ giai.
Cường độ thần hồn hoàn toàn yếu hơn Dương Địch một chút.
Mà thân thể hắn mặc Thiên Đạo Thần Hoàng Giáp, phòng ngự thần thể rất mạnh, hoàn toàn phòng ngự công kích dưới Võ Thánh tam giai, cộng thêm pháp khí phòng ngự thần hồn Chân Như Châu. Dưới tình huống này, chỉ cần không phải Võ Thánh Tứ Trọng Lôi Âm ra tay, căn bản không ai có khả năng tạo thành tổn thương với hắn.
Mà bí thuật Đại Thần Âm lại bỏ qua tất cả năng lực phòng ngự của hắn!
Chỉ cần cường độ thần hồn của hắn yếu hơn Dương Địch, cho dù yếu hơn một tia thì cũng có thể trực tiếp bị giết chết…
Kết quả là Dương Tử Mặc đã dễ dàng mất thần hồn như vậy!
Bị chết không thể chết lại! Text được lấy tại Truyện FULL
Thậm chí trước khi chết, Dương Tử Mặc còn chưa kịp lớn tiếng kêu gào uy hiếp Dương Thạc, cứ vô thanh vô tức bị tiêu diệt thần hồn, chỉ còn lại một cái xác.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.