Chương trước
Chương sau
- Tiểu gia, nhìn đi.
Thần Long nói xong, liền vươn một cái móng vuốt vội chỉ về phía sườn núi của sơn mạch chính trong Đại Hành sơn.
Trên sườn núi cách mặt đất khoảng ba mươi trượng, trong một khe hở trên vách núi nham thạch, có một con thú nhỏ màu xám bạc dài hơn một thước đang nằm ở đó, hai chân trước của nó giữ một viên đá nhỏ cho vào miệng và cắn.
Con thú nhỏ này chính là một con chuột lớn.
- Đây là Nham Thử phải không?
Tuy chưa bao giờ thấy Nham Thử nhưng lúc này Dương Thạc cũng có thể đoán được, con thú con này chính là Nham Thử rồi.
- Tìm được Nham Thử rồi.
Lúc thấy được con thú nhỏ, hai mắt Dương Thạc sáng ngời.
Hắn và Thần Long đã tìm trong Đại Hành sơn tám ngày rồi mà không có thu hoạch gì, lại không ngờ rằng, mới có hai canh giờ ngắn ngủi trong sáng hôm nay mà đã gặp vận may liên tiếp. Đầu tiên hắn bắt được Nhiếp Hồn Thuý Điểu, lấy máu của nó dung nhập vào trong Thần Âm Linh Đang và Thần Long Liệt Khôn đao, bây giờ thì lại tìm được một con Nham Thử.
Nham Thử cũng là dị thú từ thời thượng cổ.
Tức là, máu của Nham Thử vừa có thể dung nhập vào Bắc Địa Uy Lực giáp làm tăng lên sức phòng ngự của Bắc Địa Uy Lực giáp, đồng thời máu của nó cũng có thể dung nhập vào trong Thần Long Liệt Khôn đao.
Có lẽ cũng giống như máu của Nhiếp Hồn Thuý Điểu, tuy sau khi nó dung nhập vào trong Thần Long Liệt Khôn đao không làm Thần Long Liệt Khôn đao lập tức thăng cấp.
Nhưng chỉ cần tăng lên một chút, rồi về sau tích luỹ dần thì cuối cùng Thần Long Liệt Khôn đao sẽ trở thành tuyệt thế thần binh.
- Nham Thử, dị thú trung cấp.
Đúng lúc Dương Thạc nhìn thấy con Nham Thử này thì trong đầu hắn cũng hiện lên các tin tức về Nham Thử.
- Độ phù hợp với Thần Long Liệt Khôn đao: 70%, độ phù hợp với Bắc Địa Uy Lực giáp: 120%.
Đồng thời trong đầu hắn cũng hiện lên độ phù hợp với các pháp khí khác.
Độ phù hợp với Thần Long Liệt Khôn đao: 70% là chuyện bình thường.
Cũng tương đương với Nhiếp Hồn Thuý Điểu.
Nhưng Nham Thử này lại có độ phù hợp với Bắc Địa Uy Lực giáp tới 120%, đạt đến mức hoàn toàn phù hợp. Điều này khiến Dương Thạc vô cùng kinh ngạc.
Chẳng qua, nghĩ kĩ lại thì việc này cũng bình thường.
Độ phù hợp giữa Bắc Địa Uy Lực giáp với máu của thượng cổ Hắc Hùng còn có thể đạt tới 100%. Mà Nham Thử lại gần thuộc tính thổ hơn so với Hắc Hùng nên độ phù hợp của nó với Bắc Địa Uy Lực giáp cũng sẽ cao hơn 20%. Đây là việc hết sức bình thường.
- Độ phù hợp 120% ư… Vậy là bắt buộc phải có máu của Nham Thử rồi.
Trong lòng Dương Thạc hơi chút kích động.
- Chỉ tiếc, con Nham Thử này chỉ có tu vi Võ Tôn, còn kém một chút. Nếu tìm được Nham Thử Đại Tông Sư rồi lấy máu của nó thì tốt. Tóm lại, đã tìm được con Nham Thử này thì chắc chắn ở gần đây còn có Nham Thử khác, biết đâu trong đó còn có con co tu vi Đại Tông Sư đấy.
Lúc này, Dương Thạc không hành động thiếu suy nghĩ, bởi vì con Nham Thử trên sườn núi Đại Hành sơn này có tu vi hơi kém một chút, mà Dương Thạc lại muốn đi theo nó để tìm được nhiều Nham Thử hơn nữa.
Hiện tại, không thể đánh rắn động cỏ.
- Truy tung.
Đầu tiên, Dương Thạc dùng Thập Phương Ca Sa để theo dõi dấu vết của con Nham Thử này.
Như vậy, dù con Nham Thử này chạy đến đâu thì Dương Thạc cũng có thể tìm được vị trí của nó.
Sau khi truy tung, Dương Thạc cùng Thần Long không cần bay giữa bầu trời để nhìn chằm chằm nó, mà giả vờ như chưa thấy con Nham Thử này. Một người một rồng nhanh chóng bay xuống chân núi Đại Hành sơn, ẩn vào trong rừng.
Đồng thời, Dương Thạc cũng luôn chú ý đến hướng đi của con Nham Thử.
Con Nham Thử này ngồi trong khe núi Đại Hành sơn, gặm cắn một ít tảng đá xong liền chợt di chuyển, rồi vô cùng linh hoạt chui vào trong khe hở nham thạch kia, không thấy bóng dáng đâu nữa.
- Trong khe nham thạch này có lối đi cho Nham Thử. xem tại TruyenFull.vn
Dương Thạc cùng Thần Long nhìn nhau một cái, cùng suy nghĩ như vậy.
- Đi qua xem.
Không chần chừ, Dương Thạc cùng Thần Long cẩn thận bay đến gần khe hở nham thạch.
Chỗ rộng nhất của khe hở này khoảng hai thước, sâu bảy tám xích, trong góc khe có một ít bùn đất, thậm chí còn có một số cỏ dại mọc trong bùn đất, che đi một phần khe hở.
Nhìn vào trong khe toàn một màu tối đen, ánh sáng thì lờ mờ.
Chẳng qua, với thị lực của Dương Thạc thì vẫn có thể thấy, ở sâu trong khe hở nham thạch này có một động đá nhỏ, đường kính chưa đến hai thước, còn nhỏ hơn chiều dài của con Nham Thử kia.
Dương Thạc biết Nham Thử là loài động vật dùng tứ chi để đi, không phải đứng thẳng thân thể mà đi, nên dù đường kính của động đá này chưa tới hai thước nhưng cũng đủ để con Nham Thử kia đi vào.
- Đi vào thôi.
Dương Thạc vừa suy nghĩ xong, Cửu Dương Chân Thân liền nhanh chóng thu nhỏ, cao chưa đến hai thước.
Còn phân thân Thần Long, dù dài một trượng nhưng đó là chiều dài của nó, còn đường kính của nó còn lâu mới đến hai thước nên nó có thể tự do hoạt động trong động đá này.
Vèo...o...o! Vèo...o...o!
Một người một rồng nhanh chóng đi vào trong khe hở, tiến vào động đá.
Động đá này uốn khúc vào sâu trong lòng đất Đại Hành sơn.
Đi vào động đá, Dương Thạc phát hiện, Đại Hành sơn đúng là do một tảng đá cực kỳ to lớn tạo thành, bên trong nó gần như không có bùn đất. Mà động đá của Nham Thử là được đào từ táng đá lớn này.
- Khả năng đào động của Nham Thử đúng là rất giỏi.
Dương Thạc cảm thán.
- Tiểu gia, loại dị thú như Nham Thử không chỉ có da lông cứng rắn mà còn có hai chân trước cùng hàm răng của nó nữa. Thậm chí, chân trước cùng hàm răng của nó còn cứng rắn hơn gấp mấy lần so với loại đá mà nó gặm cắn nữa. Bởi vậy, nó có thể đào được hang động trong đám nham thạch này là chuyện rất dễ dàng. Không chỉ thế, đám Nham Thử này còn rất biết tạo kiến trúc. Một bầy Nham Thử thường đào động ra bốn phương tám hướng, rất rõ ràng.
Thần Long nhỏ giọng nói.
Dương Thạc gật đầu, không nói gì. Chẳng qua, hắn vẫn cẩn thận tiếp tục đi về phía trước.
Dương Thạc cùng Thần Long đi được mấy trăm trượng trong động đá này mà vẫn chưa phát hiện dấu vết của con Nham Thử có tu vi Võ Tôn kia.
Chẳng qua, càng đi vào sâu, Dương Thạc lại phát hiện, đường kính của động đá này ngày càng lớn, từ lúc đầu là hai thước, đến bây giờ đã gần bảy tám thước rồi. Dù Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc ở trạng thái bình thường thì chỉ cần hơi cúi người một chút là có thể đi được trong động đá này.
Tiếp tục đi sâu vào, đường kính ở đây đã rộng đến một trượng.
Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc liền khôi phục trạng thái bình thường.
- Hình như trong động đá này, số lượng Nham Thử cũng không quá nhiều. Sao đến bây giờ mà chưa tìm được con nào?
Dương Thạc nhíu mày, nhỏ giọng nói.
- Chắc bọn chúng không đang ăn thì cũng đang nghỉ ngơi thôi. Cái đám này chỉ cần tìm được khoáng thạch là sẽ không chạy loạn nữa.
Thần Long nói.
- Như vậy…
Dương Thạc phát hiện, mình vẫn chưa hiểu nhiều về Nham Thử.
Cảm thấy Nham Thử cũng giống như loài chuột bình thường, đều thích di chuyển. Nhưng thực tế, một khi Nham Thử tìm được nơi có khoáng mạch làm đồ ăn thì chúng sẽ không chạy loạn khắp nơi nữa. Bây giờ, chúng không ăn ở gần đây thì chính là ở một hang động nào đó nghỉ ngơi cùng nhau.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.