Chương trước
Chương sau
Dương Thạc mở ra không gian Thập Phương Ca Sa, nhìn thoáng qua, thấy Dương Địch đang ngồi khoanh chân tu luyện nên hắn không quấy rầy cô mà trực tiếp cầm Thần Âm Linh Đang ở bên hông cô ra, rồi lấy máu của chim mỏ to bôi lên Thần Âm Linh Đang.
Khi máu của chim mỏ to rơi trên Thần Âm Linh Đang liền lập tức rơi xuống đất, không bị hấp thu chút nào.
- Độ phù hợp 50% là không thể hấp thu sao?
Dương Thạc thở dài một tiếng.
Tuy không thể hấp thu được máu của chim mỏ to nhưng lần thí nghiệm này cũng không phải không có thu hoạch. Ít nhất là về sau, khi gặp được mãnh thú ác điểu có độ phù hợp từ 50% trở xuống thì Dương Thạc sẽ bỏ qua luôn, không cần thí nghiệm nữa.
- Thử tìm xem có mãnh thú ác điểu có độ phù hợp 60% hay không.
Dương Thạc nghĩ một chút rồi "chíu…u…u!" một tiếng bay xuống rừng rậm trên sườn núi.
Tuy sườn núi nơi Dương Thạc đang đứng không phải chủ sơn mạch của Đại Hành sơn, nhưng trong đó chắc chắn cũng có không ít mãnh thú. Vừa mới đi vào rừng rậm, Dương Thạc lập tức nghe được những tiếng kêu quác quác của chim thú. Trên mặt đất có rất nhiều thú con chạy trốn, khiến cho rất nhiều nhánh cây bị gãy, còn có một số loài thú đang đu nhanh qua các nhánh cây.
- Là Kim Nhãn hầu hả?
Thấy loài thú đang đu qua các nhánh cây, hai mắt Dương Thạc liền sáng ngời.
Đây là một loại khỉ cao to, toàn thân được bao phủ bởi bộ lông màu nâu đỏ, cao khoảng bốn xích.
Quanh hốc mắt của loại khỉ này đều có một vòng lông màu vàng kim. Vì đặc điểm đặc biệt này mà loài khỉ này được gọi là Kim Nhãn Hầu (khỉ mắt vàng).
Kim Nhãn hầu được coi như một loài dị thú.
Hơn nữa, nó có thể là dị thú trung cấp. Sau khi trưởng thành, hầu hết chúng nó đều có cảnh giới Võ Sư trở lên. Thậm chí có con có tu vi Võ Tôn, đây được gọi là Kim Nhãn hầu mạnh mẽ.
Sau khi trưởng thành mà dị thú có cảnh giới Luyện Khí thì được coi là dị thú cấp thấp.
Dị thú có tu vi Võ Sư, hay Võ Tôn thì là dị thú trung giai.
Còn nếu sau khi trưởng thành có cảnh giới Đại Tông Sư, thì loại dị thú này chắc chắn được coi là dị thú đẳng cấp cao. Ví dụ như Bạch Văn Cùng Kỳ chính là một loại dị thú đẳng cấp cao. Còn loại dị thú đi vào cảnh giới Võ Thánh sau khi trưởng thành thì đều được gọi là Thần Thú.
Lam Văn Cùng Kỳ và Tử Văn Cùng Kỳ chính là Thần Thú.
Ngoài ra, giống như loài Băng Long của bắc vực cũng thuộc về Thần Thú. Thần Thú mạnh mẽ nhất hiện nay là Thần Thú trấn tộc của Man tộc ở phía Tây Nam – Man Văn Thiên Tượng. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn
Số lượng Thần Thú rất ít. Bình thường, chỉ ở những nơi có hoàn cảnh môi trường khắc nghiệt mới có Thần Thú xuất hiện, như trong Hàn Băng loạn lưu của băng nguyên ở bắc vực, hay trong núi Côn Luân cũng có Thần Thú tồn tại.
Nam Man Thập Vạn Đại Sơn cũng có một số Thần Thú. Tuy Đại Hành sơn có vô số mãnh thú, dị thú có tu vi Đại Tông Sư, thậm chí dị thú Võ Thánh cũng có, nhưng loài có được thiên phú như Thần Thú thì vô cùng ít ỏi.
Dương Thạc cũng không hy vọng nhìn thấy Thần Thú, vừa đến mà đã gặp được dị thú trung cấp đã coi như may mắn rồi.
Dương Thạc nhanh chóng nhìn theo đám Kim Nhãn Hầu này.
- Kim Nhãn hầu, dị thú trung cấp, độ phù hợp với Thần Long Liệt Khôn đao đao: 30%, độ phù hợp với Bắc Địa Uy Lực giáp: 20%.
Trong đầu hắn nhanh chóng hiện lên độ phù hợp.
Đáng tiếc, máu của Kim Nhãn hầu phù hợp với những pháp khí của Dương Thạc, Dương Địch chỉ có 30%, còn chưa tới 50%, vậy nên không thể hấp thu nó được.
- Được rồi, đi tìm mãnh thú, dị thú khác vậy.
Trong lòng Dương Thạc hơi thất vọng, thở dài một tiếng rồi không quan tâm đến những con Kim Nhãn hầu này nữa, chuẩn bị đi tìm các mãnh thú khác trong khu rừng này.
Oanh!
Mà đúng lúc này, Dương Thạc chợt cảm giác đằng sau mình vang lên tiếng nổ lớn.
Ngay sau đó, hình như có con mãnh thú nào đó đang lao nhanh, đánh về phía sau lưng mình.
Khí huyết nồng đậm nhanh chóng bao phủ toàn bộ cửu dương chân thân của Dương Thạc.
- Mãnh thú cảnh giới Đại Tông Sư sao?
Cảm nhận được luồng khí huyết đằng sau, lông mày Dương Thạc liền nhíu lại.
Xì… xì…!
Một lát sau, tiếng kêu giống như của Kim Nhãn hầu truyền đến trong tai Dương Thạc.
Oanh!
Một tiếng nổ lớn, rồi con mãnh thú này va chạm vào cửu dương chân thân của Dương Thạc, làm cho cửu dương chân thân hỗn loạn một trận. Dương Thạc cảm giác như ngàn vạn tinh thể tạo nên cửu dương chân thân đang kêu răng rắc, giống như muốn tan rã ra vậy.
Vèo...o...o!
Do lực va chạm này mà cửu dương chân thân của Dương Thạc bay ra xa mấy chục trượng.
Khi đến giữa không trung thì Dương Thạc xoay người lại, nhìn về phía kẻ tấn công mình.
- Kim Nhãn hầu ư?
Dương Thạc vừa nhìn liền thấy kẻ vừa tấn công mình là một con Kim Nhãn hầu vô cùng to lớn.
Con Kim Nhãn hầu này cao khoảng sáu xích, tương đương với một người đàn ông không cao, cánh tay to lớn, nhìn không giống như của loài khỉ mà giống như Tinh Tinh vậy. Bộ lông trên người nó cũng không phải màu nâu đỏ giống như Kim Nhãn hầu bình thường mà là màu vàng. Không chỉ vành mắt nó màu vàng, mà bộ lông cũng màu vàng nên vành mắt của nó không hề nổi bật. Bởi vậy, Dương Thạc không biết có nên gọi nó là Kim Nhãn hầu hay không?
Nhưng chính con khỉ lớn màu vàng có khí huyết nồng đậm này là kẻ vừa đánh lén cửu dương chân thân của Dương Thạc.
Cũng may cửu dương chân thân là bất tử bất diệt nên không bị tổn thương gì.
Nhưng nếu đổi thành một cao thủ Đại Tông Sư sơ kỳ khác, mà không mặc áo giáp phòng ngự thì chỉ một phát va chạm của con khỉ vàng này cũng sẽ khiến gân cốt bị gãy, nội tạng bị thương, bản thân cũng bị thương nặng.
- Người không có ý giết khỉ nhưng khỉ lại muốn đánh người.
- Xem ra, trong Đại Hành sơn, có một số thời điểm, không phải ngươi muốn không đánh nhau là có thể được.
- Con khỉ lông vàng này đã muốn đánh mình, vậy thì mình đành phải ra tay với nó thôi.
Lúc này, hai mắt Dương Thạc nhíu lại.
Xì… xì…!
Đúng lúc này, con khỉ lông vàng kia đạp mạnh trên cành cây một cái rồi nhanh như chớp lao về phía Dương Thạc.
Lại tấn công lần nữa.
Tách tách tách tách!
Mà cùng lúc con khỉ lông vàng kia hành động thì từ trên cửu dương chân thân của Dương Thạc cũng vang lên những thanh âm tách tách.
Phụt!
Hai cái cánh khổng lồ nhanh chóng xuất hiện.
Toàn thân vang lên những tiếng răng rắc, nháy mắt đã được bao phủ bởi bộ giáp màu đen.
Biến thân Huyền Ưng tầng thứ hai.
Nếu quyết định muốn đánh nhau, muốn giết chết con khỉ lông vàng này thì Dương Thạc không hề do dự, lập tức sử dụng chiêu thức tấn công mạnh nhất của mình.
Kim Mao Hầu cấp độ Đại Tông Sư này rõ ràng là nhìn thấy Dương Thạc mềm yếu có thể lấn tới nên mới tới đây đánh lén đối phó với Dương Thạc!
Kim Mao Hầu, nhất là Kim Mao Hầu cấp độ Đại Tông Sư, tuyệt đối không phải kẻ ngu.
Dị thú mãnh thú cấp độ này, trí lực thậm chí cũng không thua kém nhân loại bình thường, chỉ có điều không có năng lực ngôn ngữ của nhân loại mà thôi. Bình thường chỉ có thể đi vào cấp độ Võ Thánh thì mói có thể có năng lực ngôn ngữ nhân loại. Ví dụ như Lôi Điêu Vương, Ẩn Giao Vương, đều có thể nói chuyện giống nhân loại.
Không phải kẻ ngu, cũng không phải thiện nam tín nữa gì!
Cường giả ở núi Đại Hành, cho dù là dị thú hay nhân loại thì đều mang theo đặc tính tội phạm.
Tính xâm lược vô cùng cường đại!
Dương Thạc không cần nghĩ đã biết rõ con khỉ lông vàng này đánh lén hẳn đơn giản là vì các thứ trang bị, đan dược trên người hắn.
Võ giả nhân loại bình thường sẽ mang theo một số trang bị pháp khí tùy thân, các loại đan dược chữa thương.
Thậm chí có võ giả nhân loại còn mang theo công pháp bí tịch bản thân tu luyện trên người đấy!
Đối với cường giả dị thú như Kim Mao Hầu, công pháp bí tịch không có bất kỳ tác dụng gì, vũ khí trang bị bình thường cũng không dùng được. Nhưng đối với cường giả dị thú, đan dược trên người cường giả nhân loại lại là thứ tốt có thể so tới thiên tài địa bảo!
Không có lợi không làm. Con khỉ lông vàng này khôn khéo dị thường, đương nhiên sẽ không làm chuyện mua bán lỗ vốn.
Chíu!!
Tốc độ Kim Mao Hầu còn nhanh hơn cường giả Đại Tông Sư bình thường gấp mấy lần!
Nhanh như chớp đã đến trước mặt Dương Thạc!
Nhưng chính là lúc đến trước mặt Dương Thạc thì đồng thời, khuôn mặt mo đầy nếp uốn của con khỉ lông vàng này chợt đại biến.
Miệng rộng lập tức há ra, hai con mắt hầu như đã trợn trừng thành hai quả cầu!
Một luồng khí tức vô cùng nguy hiểm mạnh mẽ xuất hiện trong dòng suy nghĩ của nó!
- Làm sao mà…
Tuy Kim Mao Hầu không nói ngôn ngữ nhân loại nhưng trong lòng đã chấn động kinh sợ đến cực hạn. Bởi vì trong tích tắc này, nó vừa mới nhìn thấy toàn bộ quá trình biến thân Đệ Nhị Trọng Huyền Ưng của Dương Thạc. Hơn nữa nó còn cảm giác được lực lượng khí huyết trong thân thể Dương Thạc từ cấp độ Đại Tông Sư sơ giai nhanh chóng tăng vọt, vượt qua Đại Tông Sư trung giai, trực tiếp đạt tới Đại Tông Sư cao giai.
Trên người Dương Thạc bỗng nhiên xuất hiện áo giáp màu đen cũng khiến nó bị áp lực gần như hít thở không thông!
Con khỉ lông vàng này cũng không nhận ra Đại Bằng Kim Sí Vương.
Bởi vì thiếu năng lực ngôn ngữ nên giữa dị thú rất ít giao lưu. Cho nên ngoại trừ một số ít dị thú đã tận mắt nhìn thấy Đại Bằng Kim Sí Vương ra thì dị thú còn lại cũng không biết đến sự tồn tại của Đại Bằng Kim Sí Vương.
Mặc dù không biết Đại Bằng Kim Sí Vương nhưng giờ phút này đối mặt với Dương Thạc, Kim Mao Hầu này vẫn cảm giác thấy vô cùng nguy hiểm.
Vốn cho là một quả hồng mềm mà bản thân có thể tùy ý vuốt ve, lại không thể tưởng tượng được…
Uỳnh!
Trong đầu hiện lên những ý niệm này, đồng thời Dương Thạc cũng triển khai!
Không có bất cứ chiêu pháp nào, chính là dùng Cửu Dương Chân Thân hung hăng va chạm vào con khỉ lông vàng này!
Dùng Cửu Dương Chân Thân tác chiến, cũng không cần bất cứ chiêu pháp gì. Bất kỳ bộ phận nào trên thân thể Dương Thạc đều có thể so với Tứ Cấp Thần Binh, trực tiếp va chạm là đủ rồi!
- Muốn đánh lén ta?
- Ta vốn không muốn giết ngươi. Hiện tại là ngươi tự gây nghiệt, không thể sống!
Âm thanh lạnh như băng truyền vào trong tai con khỉ lông vàng này.
Ầm ầm!
Sau một khắc, tiếng bạo nổ vang lên, giống như một khối cự thạch phạm vi mấy trượng hung hăng nghiền ép qua vậy!
Rắc rắc rắc! Rắc rắc rắc!
Thân thể Kim Mao Hầu cao sáu xích này, không chút cản trở, bị Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc va chạm vào, gân cốt trực tiếp bị bẻ gãy toàn bộ, nội tạng gần như vỡ nát hết. Nó thét thảm một tiếng "Chít…", thân thể nhanh chóng bị ném bay ra ngoài.
Phốc!
Sau một khắc, Đạo Hoàng Kiếm xuất động, phù một tiếng liền đâm vào mi tâm con khỉ lông vàng này.
Tuy khí huyết con khỉ lông vàng này cường thịnh nhưng nhiều nhất cũng chỉ là cấp độ Đại Tông Sư trung giai mà thôi. Ở trong dị thú, nó xem như đã không tệ, thậm chí có thể nói tại khu vực biên giới núi Đại Hành này, con khỉ lông vàng này đủ sức hoành hành. Chỉ tiếc là hôm nay nó lại gặp phải Dương Thạc.
Cửu Dương Chân Thân biến thân Đệ Nhị Trọng Huyền Ưng, thoáng cái va chạm vào, cho dù là cường giả Võ Thánh như Mạc Vân Cốc, Lạc Bằng thì cũng không dám dùng thân thể huyết nhục chống lại, huống gì chỉ là một Kim Mao Hầu nho nhỏ cấp độ Đại Tông Sư trung giai.
Không chút cản trở, trực tiếp bị chém giết!
- Kim Mao Hầu Vương, dị thú cấp độ Đại Tông Sư, cường giả biến dị trong tộc đàn Kim Nhãn Hầu. Độ phù hợp với Thần Long Liệt Khôn Đao sáu phần. Độ phù hợp với Bắc Địa Uy Lực Khải ba phần. Độ phù hợp với Thập Phương Ca Sa hai phần…
Chém giết con khỉ lông vàng này, đồng thời một chút tin tức cũng xuất hiện trong đầu Dương Thạc.
Độ phù hợp với Thần Long Liệt Khôn Đao là sáu phần?
Trong lòng Dương Thạc khẽ động, không chút do dự, lập tức xé mở không gian Thập Phương Ca Sa, lấy Thần Long Liệt Khôn Đao ra, bôi máu tươi của Kim Mao Hầu Vương lên trên Thần Long Liệt Khôn Đao.
Ông…
Thần Long Liệt Khôn Đao phát ra một trận âm thanh vù vù, hấp thu một chút máu tươi Kim Mao Hầu Vương.
Nhưng cũng chỉ hấp thu một tia mà thôi, trình độ tăng cường nhỏ nhất, hầu như không thể phát hiện ra.
- Độ phù hợp năm phần không thể hấp thu, độ phù hợp sáu phần có thể hấp thu. Xem ra độ phù hợp sáu phần chính là một điểm mấu chốt rồi!
Nhìn thấy Thần Long Liệt Khôn Đao rõ ràng hấp thu một chút huyết nhục Kim Mao Hầu Vương, Dương Thạc không khỏi vui vẻ.
- Nhưng Kim Mao Hầu Vương này rốt cục là giống gì? Trước kia ta ở Trấn Quốc Công, trong điển tịch hình như chưa bao giờ ghi lại Kim Mao Hầu Vương. Có nên để Tiểu Địch ra ngoài nói cho ta lai lịch của Kim Mao Hầu không đây?
Mắt nhìn thi thể Kim Mao Hầu Vương, Dương Thạc thầm nghĩ.
Xoẹt!
Trước tiên mở ra không gian Thập Phương Ca Sa, Dương Thạc thu Thần Long Liệt Khôn Đao trở về.
Mắt nhìn vào Dương Địch trong không gian Thập Phương Ca Sa. Giờ phút này, Dương Địch đang nhắm mắt khoanh chân, lại đang thể ngộ tu luyện, Dương Thạc cũng không nên quấy rầy nàng.
Lại nhìn một cái, thấy Thần Long kia đang nhàn nhã thoái mái, nằm phơi nắng trong không gian Thập Phương Ca Sa.
- Thần Long, đi ra ngoài xem có biết con khỉ này không?
Dương Thạc chợt nghĩ đến Thần Long có được một phần trí nhớ của Thần Long thượng cổ, có lẽ sẽ có chút hiểu rõ với các loại dị thú.
Huống hồ Thần Long thượng cổ chính là thời đại Yêu tộc cường thịnh, Yêu Thánh xuất hiện lớp lớp, khi đó tin tức các loại thú càng thêm đầy đủ tường tận. Mà hiện tại, văn minh nhân đạo vạn năm, chỉ sợ đã có không ít các loài thú tuyệt chủng rồi. Hiện tại nhân loại hiểu biết về Thú tộc tuyệt đối không bằng Thần Long thượng cổ lúc trước.
Muốn hỏi tin tức về Thú tộc, tự nhiên là nên tìm Thần Long!
- Gì vậy?
Uỳnh một phát, Thần Long thò cái đầu lớn ra khỏi không gian Thập Phương Ca Sa.
Nhìn thoáng qua thi thể Kim Mao Hầu Vương nằm trên mặt đất, đầu Thần Long lập tức lắc như trống.
- Không biết chắc hẳn là dị chủng vừa mới biến dị ra trong những năm này!
Thần Long nói.
- Nhưng mà…
Ngay sau đó, Thần Long xoay chuyển lời nói:
- Tiểu gia, ta cảm giác trên người con khỉ này hình như có một chút huyết thống Kim Ti Thông Tí Hầu thượng cổ, huyết mạch tương thông. Tiểu gia, ngươi thử xem Thần Long Liệt Khôn Đao có thể hấp thu máu của nó không?
- Vừa thử rồi, có thể hấp thu!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.