Chương trước
Chương sau
Hắc y thanh niên lui về sau một bước, lần đầu tiên lộ vẻ ngưng trọng nhưng vẫn bình tĩnh nói với Diệp Bạch:

- Ra tay đi.

Hắn có lòng tin tuyệt đối, tuy Diệp Bạch gây cho hắn một cảm giác nguy hiểm nhưng dù sao cũng chỉ là một huyền sĩ đỉnh cấp, mà hắn một khi vận động loại công pháp kia loại chênh lệch này sẽ băng tuyết tiêu tan, Diệp Bạch đối với hắn sẽ không tạo được uy hiếp gì.

Nếu như mà hắn biết rằng Diệp Bạch hiện tại đã có thực lực huyền sư trung cấp hơn nữa khi ở cảnh giới huyền sĩ cao cấp còn có thể đánh chết một huyền sư bình thường thì không biết hắn còn có thể thong dong như vậy không.

Trên khuôn mặt Diệp Bạch hiện ra một nụ cười, hắn vô cùng bình tĩnh đứng nguyên tại chỗ, tay áo phiêu động khí cơ lưu chuyển.

Hắn lui về phía sau một bước, bàn tay trái thả lỏng bàn tay phải duỗi ra phía trước, nở ra một nụ cười, nói ra một lời nói khiến cho người ta phải thổ huyết.

- Ta tự trói một tay, chiến thắng ngươi là đủ.

- Cuồng vọng.

Nghe thấy lời nói này, hắc y thanh niên thiếu chút nữa là tức điên lên, lạnh lùng nói.

Những người bên cạnh nghe thấy lời nói của Diệp Bạch cũng thầm mắng không thôi:

- Hai cánh tay chưa chắc đã chiến thắng được hắn mà ngươi còn trói một tay, đây không phải muốn chết là gì.

Hiển nhiên ở trong mắt mọi người người có thực lực chiến thắng Chu Họa Mi, Tả Đạo Lăng, Đạm Thai tử Nguyệt hắc y thanh niên này tuyệt đối có thực lực mà Diệp Bạch chỉ là một tên đệ tử ngoại tông vừa tiến vào không lâu mà cuồng vọng khinh thị như vậy, không có ai không thầm mắng hắn.

Bọn người Diệp Bạch mặc dù đối với chuyện Diệp Bạch làm có lòng tin tuyệt đối nhưng hắc y thanh niên có thể chiến thắng ba huyền sĩ đỉnh cấp, thực lực không hề kém, tuy hiện tại Diệp Bạch có thể đạt tới cảnh giới huyền sĩ đỉnh cấp nhưng Diệp Bạch lại trói một tay khiến cho bọn họ cảm thấy một chút lo lắng.

Tuy nhiên tốt xấu gì bọn họ cũng biết Diệp Bạch khong lâu, tuy không rõ thực lực chân chính của hắn lắm nhưng biết rằng trước nay hắn làm việc vô cùng cẩn thận, không nắm chắc mười phần thì sẽ không làm như thế.

- Ngươi đã muốn chết thì đừng trách người khác.

Hắc y thanh niên cười lạnh trong lòng, vốn hắn định rằng phải sử dụng một phen thủ cước với Diệp Bạch vì dù sao đối phương cũng là huyền sĩ đỉnh cấp nhưng Diệp Bạch lại cuồng vọng trói một tay khiến cho hắn bên ngoài thì kinh sợ nhưng trong lòng thì mừng rỡ.

Lúc này thân thể của hắc y thanh niên khom xuống thành hình rồng, phóng tới Diệp Bạch với một tốc độ cực nhanh.

Ở bốn phía mọi người cảm thấy hoa mắt, thân ảnh của Hắc y thanh niên kia biến mất, sau một khắc hắn đã hiện ra không xa cách Diệp Bạch giơ một tay lên hiện ra ba trọng ký.

Một một trọng ký đều xé gió, mang theo một luồng hỏa mang.

- Công kích thật là đáng sợ.

Giờ khắc này Diệp Bạch cũng không kìm được mà cảm thấy cả kinh, thực lực của hắc y thanh niên này còn mạnh hơn một phần so với tưởng tượng của mình, chỉ là cũng như thế mà thôi.

Cho dù hắn không tấn giai thành huyền sư hắc y thanh niên cũng không phải là đối thủ của hắn, thực lực của hai người lúc này cách xa rất lớn.

Diệp Bạch đánh bại hắn chỉ cần một chiêu mà thôi, nhưng hắn cũng không muốn dẫn dụ ánh mắt của mọi người quá nhiều cho nên thân thể di động làm ra một vẻ không địch lại, xoay người về phía sau mà né tránh.

Đồng thời bàn tay trái tạo thành hình rồng hướng về phía hắc y thanh niên mà tấn công.

- Long Tương thủ.

Một đòn này nhìn như không có gì nguy hiểm nhưng hắc y thanh niên cảm nhận được một sát khí khủng bố trong đó.

Thân hình của hắn vội vàng lui về phía sau.

Tuy nhiên Diệp Bạch không cho hắn cơ hội.

Bàn chân Diệp Bạch hơi động sau đó thân hình của hắn biến mất ngay tại chỗ.

Sau một khắc thân hình Diệp Bạch đã hiện ra cách hắc y thanh niên không tới một thước.

Hắc y thanh niên hoảng hốt thân hình di chuyển định tiếp tục lui.

Tuy nhiên Diệp Bạch làm sa có thể để hắn trốn thoát.

Diệp Bạch xoay chuyển cấp tốc, cánh tay phải mang theo một kình phong mãnh liệt giống như là phượng hoàng, dùng một lực vô cùng lớn chém thẳng xuống dưới.

- Tả Toàn tam thốn kích.

Hắc y thanh niên không đề phòng bị một đòn của Diệp Bạch đánh trúng lồng ngực của hắn bị ép lại, máu tươi phun ra sắc mặt trở nên tái nhợt.

Trong ánh mắt của hắn hiện ra một vẻ kinh ngạc không thể tin được, kết quả này thật ngoài dự liệu của hắn.

Thân hình của hắn bay về sau.

Ở bốn phía mọi người kinh ngạc, không thể tin vào mắt mình ở ngực phải của hắc y thanh niên truyền tới từng thanh âm xương vỡ vụn, cả ngực như bị lõm một khối lớn, Diệp Bạch xoay người một cái đá hắn về phía xa như đá một bao cát về phía một bia đá bên ngoài.

Huyết nhuộm mặt bia.

Hắc y thanh niên cả người bị Diệp Bạch đánh cho hồ đồ, trực tiếp hôn mê.

Mọi người bốn phía nhìn về phái Diệp Bạch nhịn không được mà hít một hơi, bọn họ dụi dụi con mắt, tựa hồ hoài nghi cảnh tượng trước mắt là ảo giác.

Không ít người trước kia nghi vấn Diệp Bạch không đủ thực lực, cho rằng hắn không có tư cách đại biểu cho đệ tử Tử Cảnh Cốc xuất chiến đều rút lui, e sợ chọc giận ác ma này.

Cái này…

Chỉ trong ba chiêu Diệp Bạch đã đem tên đệ tử khiêu chiến đánh bại hôn mê.

- Điều này làm sao có thể?

Tất cả mọi người ngoại trừ khiếp sợ còn có một cảm giác không thể tin vào hai mắt của mình, cảm thấy mình nhất định là đang nằm mơ.

Tử Cảnh Cốc khi nào thì xuất hiện một đệ tử ngoại tông khủng bố như vậy, ba chiêu đã đánh bại huyền sĩ cao cấp, điều này đã đủ khủng bố rồi.

Hơn nữa còn đánh bại một huyền sĩ cao cấp có thể vượt cấp khiêu chiến liên tiến đánh bại ba đệ tử hạch tâm.

Không chỉ vậy người kia còn trói mộ tay, người này còn là người sao?

Những đệ tử bị hắc y thanh niên đánh bại vẫn buồn bực không thôi, lúc này Diệp Bạch đánh bại hắc y thanh niên bọn họ lại có một cảm giác đồng tình. xem tại TruyenFull.vn

- Người này, đánh người cũng thật quá mạnh.

Những người xung quanh cũng biết Diệp Bạch ra tay quá nặng nhưng dù sao người này đã tới đây khiêu chiến, đánh bại liên túc mười mấy tên đệ tử ngoại tông Tử Cảnh Cốc, hành vi này cũng giống như huyết hải thâm cừu.

Diệp Bạch không giết hắn là đã đủ khách khí rồi.

Nhưng đối với thực lực này của Diệp Bạch, tất cả mọi người đều sợ hãi, tất cả đều nhìn về phía hắn mà suy đoán xem hắn đã đến cảnh giới nào.

Huyền sĩ đỉnh cấp? Không cho dù là huyền sĩ đỉnh cấp cũng không có thực lực này.

Chẳng lẽ hắn đã tấn giai tới cảnh giới huyền sư này?

Không ít người dâng lên ý nghĩ này sau đó chỉ lắc đầu phủ nhận, thời gian lâu như vậy hạch tâm đệ tử của Tử Cảnh Cốc mới xuất hiện hai huyền sư, một đệ tử ngoại tông mới tiến vào không lâu mà có thể tiến vào huyền sư thì là điều không thể nào.

Tất cả mọi người đều không tin vào suy đoán của mình.

Nếu như nói Diệp Bạch trở thành huyền sĩ đỉnh cấp sẽ gây một hồi phong bạo trong cốc nhưng Diệp Bạch trở thành huyền sư thì mọi người cảm thấy long trời lở đất.

Nếu như biết Diệp Bạch chẳng những tiến giai trở thành huyền sư mà còn là huyền sư trung cấp thì còn động đất hơn đến mức nào.

Phỏng chừng cả Lam Nguyệt công quốc cũng phải chấn động, dù sao tốc độ tu luyện này bất kể ở đâu cũng thật là kinh người.

Cho nên phản ứng của phần đông người đầu tiên là không tin.

Dù bọn Diệp Khổ tràn đầy tin tưởng với Diệp Bạch cũng không dám tin vào hai mắt của mình.

- Quá, quá biến thái.

Không ít người nuốt nước miếng, trong lòng thầm nói, phảng phất Diệp Bạch không phải là một anh hùng cứu vớt Tử Cảnh Cốc mà là một ác ma vậy.

Đối với chuyện này Diệp Bạch cũng chỉ có thể cười khổ, sờ sờ mũi cảm thấy bất đắc dĩ.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.