- Hắc hắc, xuất hiện rồi sao? Đã như vậy, tất cả các ngươi đều chết đi!
Đối thoại của hai người còn không có kết thúc, cường giả Hoàng cảnh đỉnh phong ở trên không trung lộ ra vẻ dữ tợn, lòng bàn tay có một cỗ lực lượng hội tụ, tạo thành một mảnh mây đen to lớn.
- Ngươi không phải nói, chỉ cần giao ta ra, liền có thể tha những người khác sao?
Nhìn thấy cử động của đối phương, trong lòng đám người Điêu Vịnh lạnh lẽo, Uyển Nhi nhịn không được ngẩng đầu hô.
Trước đó vị cường giả này nói, chỉ cần giao mình ra, liền có thể tha Thanh Sơn bộ, làm sao bây giờ mình đi ra, hắn còn muốn động thủ?
- Ta chỉ là không muốn có cá lọt lưới mà thôi!
Ánh mắt của trung niên nhân lóe lên:
- Một đám không biết chết sống, làm tổn thương nhi tử của ta, phải vì thế trả một cái giá cực đắt!
- Là Thanh Sơn bộ chúng ta gây ra họa, giết chúng ta không có lời oán giận gì, nhưng ba vị này chỉ là du khách đi ngang qua, có thể để bọn hắn rời đi hay không?
Biết lần tai kiếp này khó thoát, Điêu Vịnh cắn răng một cái chỉ đám người Nhiếp Vân nói.
- Du khách? Muốn trách thì trách mạng bọn họ không tốt, ai bảo bọn họ tới nơi này?
Trung niên nhân dữ tợn nói:
- Toàn đều chết đi cho ta!
Ầm ầm!
Khí tức trong người lan tràn ra, bầu trời xuất hiện đám mây màu đỏ, tựa như lực lượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2145394/chuong-3606.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.