Lúc trước Đế Huyền phong quang như thế nào, chiếm danh dự Thần giới đệ nhất mỹ nhân, tung hoành ức vạn năm, nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, ai có thể tưởng tượng, ai dám tưởng tượng bản thể lại xấu như vậy!
- Bị người đánh hiện nguyên hình? Nàng thế nào rồi? Không có sao chứ...
Giọng nói của Đạo nhân có chút run rẩy.
- Nàng không có việc gì, bị thương nhẹ, hiện tại cũng đã hoàn hảo không chút tổn hại!
Nhìn dáng vẻ của lão hữu, Hiên Viên Đại Đế biết qua nhiều năm như vậy còn chưa đi ra nợ tình, nhịn không được lắc đầu.
- Ai, rốt cuộc là ai làm?
Nghe được không có sự tình, đạo nhân nhẹ nhàng thở ra, ngẩng đầu nhìn về phía Hiên Viên Đại Đế:
- Chẳng lẽ ngươi không có báo thù cho nàng? Không giúp nàng xuất khí? Nàng yêu ngươi nhiều năm như vậy...
- Báo thù? Xuất khí?
Hiên Viên Đại Đế cười khổ:
- Ta cũng muốn, đáng tiếc, ta không phải đối thủ!
- Không phải đối thủ? Ngươi nói đùa cái gì? Ngươi không phải Thần giới đệ nhất nhân, vô địch thiên hạ sao?
Đạo nhân có chút không dám tin tưởng nói:
- Ta nói là thực, ngươi không cần lo lắng ta, mặc dù ta thích nàng, nhưng đến bây giờ không qua cửa ải bản tôn kia của nàng, biết mình không tính là chân chính yêu nàng, không xứng với nàng! Ngươi không giống, nàng thích ngươi như thế, các ngươi hoàn toàn có thể ở chung một chỗ...
- Khụ khụ, ta không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2145390/chuong-3602.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.