Tu Ngôn chưởng quỹ gật đầu, vội vàng đi ra ngoài.
Nhìn dáng vẻ của hắn, cũng là người nóng tính.
- Chưởng quỹ này cũng không tệ!
Thấy hắn vội vàng rời đi, Nhiếp Vân cười nhạt một tiếng.
- Vừa rồi ngươi mới nói phân nửa, còn có một lo lắng, là cái gì?
Đạm Đài Lăng Nguyệt kỳ quái nhìn qua.
- Chờ rời đi Chân Hư giới lại nói!
Nhiếp Vân không có trực tiếp trả lời.
- Thần thần bí bí...
Đạm Đài Lăng Nguyệt biết hiện tại Nhiếp Vân không nói, khẳng định có mục đích của mình, lúc này cũng không hỏi nhiều.
Nhiếp Vân an tĩnh ngồi ở trong gian phòng, động cũng không động, trong thế giới nạp vật, phân thân lại nhẹ nhàng nhoáng một cái xuất hiện ở trên một ngọn núi.
Bàn tay khẽ động, chiếc nhẫn mà Tâm Ma Đại Đế đưa xuất hiện.
- Thú vị!
Bàn tay vồ một cái, trong giới chỉ có một tia khí tức xuất hiện, ở trong lòng bàn tay không ngừng du thoán, tựa hồ muốn chạy trốn.
Bất quá, ở trong thế giới nạp vật, Nhiếp Vân là chúa tể, đồ vật mạnh hơn nữa cũng không có khả năng đào thoát.
- Hô!
Tinh thần khẽ động, đạo ý niệm này bị diệt sát.
Hô!
Sau một khắc, thi thể Đế thú trong chiếc nhẫn xuất hiện ở trước mắt.
Đồng dạng là thi thể Đế thú, nhưng mấy con này lớn hơn của Tu Ngôn chưởng quỹ, mỗi một con đều giống như núi nhỏ!
- Luyện hóa!
Nhẹ nhàng hừ một cái, tinh thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2145373/chuong-3585.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.