- Quá là yếu đuối...
Nhiếp Vân khẽ nhíu mày.
Bóng dáng hồn phách của Ngọc Sương trước mắt thực sự quá yếu đuối, so với lúc trước khi hắn cứu nàng chỉ cường đại hơn có một tia.
Phía sau lưng nàng có hai vị cường giả Đại Đế, dựa theo đạo lý mà nói, các loại bảo vật bổ dưỡng linh hồn được phục dụng không gián đoạn. Như vậy cho dù còn chưa có khôi phục lại thời điểm đỉnh phong lúc trước thì cũng sẽ không biết bạc nhược yếu kém như thế ah!
Lại nói, trước đó hắn cũng đã chữa trị cho nàng một lần. Cho dù linh hồn vẫn suy yếu như trước, thế nhưng cũng đã có ý thức tự chủ, có thể nói chuyện như người bình thường. Sao nương theo thời gian chuyển dời lại ngày càng nhỏ yếu như vậy chứ?
- Ta cũng không biết đã có chuyện gì xảy ra, ngày hôm qua nó vẫn còn có thể nói chuyện với ta. Thế nhưng hôm nay đã biến thành như vậy...
Vẻ mặt của Thần Tháp Đế quân cũng tràn ngập vẻ mê hoặc.
- Để ta nhìn xem!
Trong lòng có chút kỳ quái, Nhiếp Vân cũng biết bây giờ không phải là lúc suy nghĩ nhiều. Thần Nông Bách Thảo Kinh lơ lửng ở trước mắt, một cỗ lực lượng đặc thù lập tức bao phủ lấy cái hồn phách ở trước mắt.
Thần Nông Vọng Khí Pháp!
Ngay từ đầu hắn đã thi triển ra tuyệt chiêu.
Ngưng tụ xong giới vực hoàn mỹ, thực lực đạt tới Thất Châu cảnh đỉnh phong. Lúc này hắn đã có thể tùy ý thi triển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2145333/chuong-3545.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.