Không riêng quán chủ không tin, rất nhiều thị nữ đứng xa xa cũng giật mình.
Thiếu phong chủ không phải không quan tâm kẻ nào hay sao? Lần trước Hiên Thần công tử đứng đầu đế cảnh tiềm lực bảng tới cũng không được nàng chú ý... Tại sao một hoàng đế Phổ Thiên hoàng triều tới lại đi ra ngoài?
- Chẳng lẽ bộ kiếm pháp kia là bí tịch tuyệt thế?
Vừa suy nghĩ như thế đôi mắt quán chủ sáng ngời.
Có thể làm cho thiếu phong chủ không quan tâm mọi chuyện kích động như thế, chẳng lẽ lại đạt tới cấp độ Đại Đế?
- Không đúng, thật như thế sao, tại sao tu luyện nhẹ nhõm như thế, chẳng có cảm giác phức tạp gì?
Quán chủ lâm vào xoắn xuýt vô hạn.
...
Bên ngoài Thần Nữ phong, Nhiếp Vân đứng thẳng.
Hắn không biết Đạm Thai Lăng Nguyệt có tới hay không.
Trí nhớ thứ hai thức tỉnh chỉ là hắn suy đoán, nương theo thời gian càng dài càng không tự tin.
Vạn nhất nàng không có thức tỉnh trí nhớ thì sao?
Vạn nhất trí nhớ của nàng lại bị Đế Huyền phong ấn thì sao?
Nếu như không như vậy, vì sao nàng lại kẻn rể khắp Thần giới?
...
Càng nghĩ càng cảm thấy khẩn trương, đối mặt với chuyện này, cho dù có thực lực có một không hai Thần giới thì sao?
Hô!
Lúc đang nghĩ ngợi lung tung, trước mắt có cơn gió thổi qua, một thân ảnh xuất hiện trước mặt.
- Nguyệt Nhi...
Nhận ra, đôi mắt Nhiếp Vân sáng ngời.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2145312/chuong-3524.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.