Còn chưa ra tay nhưng bọn họ đã biết thực lực thiếu niên trước mặt mạnh hơn mình nhiều.
- Vừa rồi bảo các ngươi đi nhưng không đi, hiện tại muốn đi cũng phải giống tên Liễu Thiền công tử kia.
Sau khi đánh ngã Liễu Thiền công tử, Nhiếp Vân quay đầu nhìn về phía hai người, khẽ vươn tay bắt lấy bọn họ.
Dù sao cũng đã động thủ, cũng không cần cố kỵ.
Vù vù!
Hai tiếng gào thét vang lên, hai người Lệ Hồng Trần, Lâu Hư còn chư kịp phản ứng đã bị Nhiếp Vân ném đi như ném hai con gà.
Bọn họ ngậm bùn ngã dưới đất.
- Ah...
Nhìn thấy đám người Liễu Thiền công tử, Lệ Hồng Trần, Lâu Hư bị Nhiếp Vân tiện tay ném ra ngoài, không có tư cách so chiêu, quán chủ đứng gần đó run rẩy không nhẹ.
Bảy đại công tử tiến vào Bát Phương quán, mỗi người đều có tu vi kinh thiên, có được lực lượng cường đại tới cực điểm, cũng có bối cảnh kinh người, mỗi người dậm chân một cái cũng làm mặt đất chấn động mạnh.
Trước mặt bọn họ, quán chủ chỉ là cường giả Hoàng cảnh viên mãn chẳng khác gì con sâu cái kiến, không đáng giá nhắc tới.
Nàng xem ra chỉ có cường giả Đại Đế mới có thể đánh bại... Nằm mơ cũng không nghĩ tới, vị trước mắt tiện tay có thể giải quyết tất cả.
Hắn có thực lực gì?
Vừa rồi là Cái Vẫn công tử bị trừng phạt, đối nghịch với cường giả như vậy chẳng phải tìm chết sao?
- Như thế nào?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2145310/chuong-3522.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.