Dưới cỗ lực lượng này, chỉ sợ Đại Đế cũng không chịu nổi.
Nhưng Nhiếp Vân không có lui lại, vẫn như cũ cắn răng kiên trì.
Bất quá giờ phút này, hắn đã lâm vào hôn mê, trong đầu chỉ có một niềm tin duy trì lấy thân thể bảo trì tư thế.
Hô!
Ngay thời điểm Nhiếp Vân dùng hết lực lượng toàn thân chống cự áp lực, không gian phía sau hắn vặn vẹo, một bóng người đột ngột xuất hiện.
Nếu như hắn hoàn toàn thanh tỉnh, khẳng định có thể nhận ra người này là ai.
Râu trắng như tuyết, ánh mắt tràn ngập cơ trí.
Bạch Tu Ông!
Bạch Tu Ông lại tới nơi này, hơn nữa nhẹ nhõm tiến vào Thánh Sơn!
Loại năng lực này, chỉ sợ ngay cả mấy người Hầu Khổng cũng khó có thể tưởng tượng.
- Rốt cục chờ được rồi...
Nhìn thiếu niên trước mắt, hai mắt Bạch Tu Ông tỏa ánh sáng.
- Thiếu niên, nhất định phải kiên trì, 3000 ức vạn năm, ba ngàn kỷ nguyên chờ đợi, liền dựa vào ngươi!
Bạch Tu Ông xiết chặt nắm đấm.
Rầm rầm rầm!
Không biết Bạch Tu Ông ở sau lưng lẩm bẩm, cũng không biết hắn mang theo kỳ vọng gì.
Giờ phút này Nhiếp Vân giống như rơi vào Địa Ngục vô biên, toàn thân cao thấp kể cả linh hồn, đều tiếp nhận thống khổ vô tận.
Toàn thân giống như trước một giây ở băng hàn chi địa, sau một khắc liền đặt mình vào chảo dầu dày vò.
Nếu như không phải từ Khí Hải đại lục cùng nhau đi tới ma
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2145289/chuong-3501.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.