- Lần này hẳn không có, a!!
Bích Lạc tiên tử mở mắt lần nữa, khi thấy Nhiếp Vân vẫn như cũ đứng ở trước mặt, nhịn không được duyên dáng gọi to một tiếng:
- Ảo giác, nhất định là ảo giác... Ta đường đường Hoàng cảnh viên mãn, làm sao sẽ bị huyễn cảnh mê hoặc...
Nói xong lần nữa nhắm mắt lại, miệng lẩm bẩm.
Thấy được bộ dáng này của nàng, Nhiếp Vân nhịn không được cười lên.
Hắn thấy, Bích Lạc tiên tử thực lực cao cường, toàn thân cao thấp mang theo lãnh ý, để cho người ta khó mà tới gần, lúc này thấy bộ dáng này, mới biết được, cũng chỉ là một nữ hài đơn thuần, tràn đầy đáng yêu.
- Huyễn cảnh, không cần mê hoặc ta, cút đi!
Thì thầm một lúc, đột nhiên hai mắt Bích Lạc tiên tử thả ra tinh quang, một chưởng vỗ tới Nhiếp Vân.
Thấy nàng công kích, Nhiếp Vân một mặt im lặng, dù sao đối phương chỉ là Hoàng cảnh viên mãn, loại công kích trình độ này không ảnh hưởng toàn cục, đang định không trốn tránh, thản nhiên tiếp nhận, để đối phương biết mình là chân nhân, đột nhiên sắc mặt biến đổi.
- Không đúng!
Chưởng lực cuồn cuộn vô biên, mang theo xu thế nghiền ép, căn bản không phải Hoàng cảnh viên mãn có thể thi triển ra.
Tuyệt đối đạt đến Thiên Đạo cảnh, thậm chí còn cao!
Coi như tu vi của mình bây giờ, không tránh né trực tiếp bị đánh trúng mà nói, cũng phải thụ thương.
- Ngăn cản!
Không chút do dự, bàn tay duỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2145287/chuong-3499.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.