Chương trước
Chương sau
Một đường thông qua Hầu Khổng giới thiệu, hắn cũng biết đại khái một ít chuyện.

Thần thú trong Vô Biên Thâm Uyên đều có huyết mạch phi thường lộn xộn, nếu chỉ lộn xộn cũng bỏ đi, mấu chốt là phi thường kỳ lạ.

Rất nhiều gia hỏa không có khả năng cùng tồn tại trong Thần giới nhưng đều có hậu nhân ở đây, nếu truyền đi sẽ làm rất nhiều người giật mình.

- Không phải ta, là bằng hữu ta!

Hầu Khổng chỉ về phía Nhiếp Vân.

Lúc này giới thiệu với người khác đều nói là bằng hữu, không phải là quan hệ chủ tớ.

Bằng không sẽ làm cho thần thú khác biết rõ Nhiếp Vân tùy tiện nô dịch thần thú Vô Biên Thâm Uyên sẽ lâm vào vây công.

- Nằng hữu của ngươi?

Thu Viên quay đầu nhìn sang Nhiếp Vân, nó gật đầu một cái:

- Ta là Thu Viên, ngươi là...

- Tại hạ Nhiếp Vân!

Nhiếp Vân nói.

- Ah, ngươi tốt!

Thu Viên đang muốn hỏi tiếp, chợt nghe phía trước có tiếng bước chân vang lên.

- Bạch Tu Ông có chuyện, chư vị muốn hỏi cái gì thì cùng tới đi.

Nhiếp Vân ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một thần thú nói chuyện sau đó đi vào trong còn cát.

Nghe hắn nói thế tất cả thần thú không có dừng lại, lúc này đi tới cồn cát.

Cồn cát đã bị các loại trận pháp củng cố, chắc chắn là một tòa thành, bên trong là cung điện to lớn, ở đó có một lão giả râu bạc đang ngồi.

- Bộ dạng nhân loại?

Làm cho Nhiếp Vân kỳ quái là lão giả khác với thần thú khác, hắn có bộ dạng nhân loại.

Tiến vào Vô Biên Thâm Uyên hắn đều nhìn thấy gia hỏa bộ dạng kỳ quái, từ miệng Hầu Khổng biết được Bạch Tu Ông có bộ dạng này cho nên ngạc nhiên.

- Khó trách Thu Viên vừa nhìn thấy ta lại không nói gì, thì ra trong Vô Biên Thâm Uyên cũng không hoàn toàn là thần thú, cũng có nhân loại!

Nhiếp Vân giật mình.

Vừa rồi Thu Viên nhìn thấy nhân loại cũng không cảm thấy kỳ quái, cũng không cho rằng hắn là người từ ngoài tới, hiện tại xem ra có lẽ có quan hệ với hình thái nhân loại của Bạch Tu Ông.

- Các vị mang thù lao tới trước, căn cứ vào đẳng cấp thù lao sẽ trả lời theo thứ tự trơớc sau.

Lúc này các thần thú chờ trước cồn cát ứng tiếng.

Vào lúc này Bạch Tu Ông như đang ngủ, mắt khép hờ, hắn cúi đầu không nhúc nhích.

- Vâng!

Chúng thần thú cũng biết quy củ, không nói nhảm, đồng thời đi tới bệ đá.

Bệ đá cao hơn ba mét, với thần thú to lớn không tính là cái gì, nhưng đối với Nhiếp Vân mà nói nó hơi cao.

Đầu thần thú đầu tiên đi tới trước bệ đá, móng vuốt vẽ một cái, một giọt huyết dịch xuất hiện.

Ông!

Huyết dịch tỏa ra hào quang vô cùng chói mắt.

Hô!

Vào lúc này hào quang màu cam xuất hiện chiếu rọi tứ phương.

- Hào quang màu cam, thông qua, lục phẩm!

Tiếng nói vang lên.

Thần thú xuất ra huyết dịch vui vẻ, nó lắc lắc cái đuôi đi qua một bên.

Thông qua, như vậy nói rõ huyết dịch của nó được Bạch Tu Ông thu, có thể trả lời vấn đề hắn cần hỏi.

- Bệ đá có thể đo lường đẳng cấp thuộc tính huyết dịch, nếu không có biến hóa thì huyết dịch không thông qua.

Hầu Khổng lặng lẽ truyền âm cho Nhiếp Vân:

- Về phần thông qua chia làm bảy đẳng cấp, theo thứ tự là đỏ, cam, vàng, xanh, thanh, lam, tím, màu đỏ là cấp thấp nhất.

- Màu tím là cao cấp nhất.

- Ah!

Nhiếp Vân gật đầu.

Loại sắp xếp này tương tự như kiếm tâm thạch ở Kiếm Linh cốc, có thể căn cứ cấp bậc khác nhau mà phân chia.

- Huyết dịch trình độ như chúng ta cơ bản đều là lục phẩm, mạnh nhất cũng không quá ngũ phẩm, nghe nói nhiều năm qua chưa từng xuất hiện huyết dịch ngũ phẩm!

Hầu Khổng tiếp tục nói.

- Phẩm cấp dựa vào cái gì? Lực lượng chủ nhân càng mạnh thì huyết dịch càng cao hay là huyết mạch càng kỳ quái, đẳng cấp càng cao?

Nhiếp Vân hỏi.

Chỉ cần là phẩm cấp luôn luôn có thứ căn cứ, huyết mạch thần thú trong Vô Biên Thâm Uyên hỗn tạp, chẳng lẽ căn cứ vào trình độ hỗn tạp mà phân chia đẳng cấp.

- Ta cũng không biết, căn cứ kinh nghiệm, căn cứ trong người có bao nhiêu huyết mạch.

- Giống ta, trong người có huyết mạch đại lực viên và thằn lằn, hai chủng huyết mạch này là bình thường nhất, là thất phẩm.

- Vừa rồi là lục phẩm, trong cơ thể có ba loại huyết mạch khác nhau.

Hầu Khổng suy nghĩ và lên tiếng.

- Căn cứ huyết mạch phẩm cấp bao nhiêu?

Nhiếp Vân gật đầu, xem ra không khác gì hắn suy đoán.

- Chủ nhân, ngươi xác định có huyết dịch hỗn tạp?

Hầu Khổng hỏi.

Lúc đến nó có chuyên môn hỏi qua, thiếu niên trước mắt nói chuyện thù lao không cần lo lắng, bây giờ lậptới phiên bọn họ nộp, hiện tại không cầm ra thì phiền toái lớn.

- Đương nhiên!

Nhiếp Vân gật đầu.

Lúc trước hắn chuyên môn xem qua huyết dịch Hầu Khổng, cái gọi là huyết mạch hỗn tạp chính là ẩn chứa bao nhiêu đại đạo khác nhau.

Hỗn tạp càng lợi hại, đại đạo ẩn chứa càng nhiều.

Nạp vật thế giới dung hợp ba ngàn đại đạo, rất nhiều lực lượng đã dung hợp với huyết mạch, hắn lấy huyết mạch sẽ sẽ thông qua.

Chính bởi vì có chỗ dựa cho nên hắn mới yên tâm.

Một người một thú nói chuyện với nhau, thần thú phía trước đã đưa huyết dịch, đúng như Hầu Khổng nói, trong đó tốt nhất cũng chỉ là lục phẩm, thậm chí có vài con không thông qua.

Không cách nào thông qua, không có tư cách hỏi Bạch Tu Ông, những thần thú này rất ảo não.

Lúc này nhanh chóng tới phiên Nhiếp Vân.

Ngón tay bắn ra, một giọt máu sinh ra, đang muốn đặt vào bệ đá, trong nội tâm đột nhiên khẽ động, quay đầu nhìn về phía Hầu Khổng:

- Cho ta một giọt huyết dịch của ngươi!

- Ta?

Hầu Khổng sững sờ một lúc:

- Huyết dịch của ta đã dùng rồi, lại dùng sẽ không thông qua.

- Ngươi không cần phải xen vào, cho ta là được!

Nhiếp Vân khoát khoát tay.

- Được rồi!

Thấy hắn kiên trì, Hầu Khổng không dám nói nhảm, móng vuốt bắn ra một giọt huyết dịch.

Bắt lấy huyết dịch, Nhiếp Vân bắn ngón tay hai cái, ngay sau đó hắn đặt vào trong bệ đá.

- Chủ nhân...

Thấy hắn không nghe khuyên bảo ngăn đặt huyết dịch vào bệ đá, vẻ mặt Hầu Khổng sốt ruột.

Huyết dịch giống nhau chỉ dùng môt lần, bằng không hao phí một giọt huyết dịch có thể làm Bạch Tu Ông trả lời một lần vấn đề, như thế hắn sẽ mệt chết.

Nó từng đưa huyết dịch của mình, lần này sẽ vô dụng.

Làm như vậy quả thực chính là lãng phí cơ hội!

Ông!

Thời điểm Hầu Khổng cảm thấy không có khả năng phóng thích hào quang, thời điểm lãng phí cơ hội thì bệ đá tỏa sáng.

Hào quang màu vàng!

Ngũ phẩm!

- Việc này...

Hầu Khổng đã giật mình, tròng mắt sắp rơi xuống đất.

Huyết dịch của nó là thất phẩm, lần trước suýt nữa không thông qua, tại sao biến thành ngũ phẩm.

Ngũ phẩm tương đương trong người ẩn chứa bốn loại huyết mạch, là tồn tại phượng mao lân giác trong Vô Biên Thâm Uyên.

- Ngũ phẩm?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.