Lúc này Viêm Hoàng điện bị bốn cường giả Thiên Đạo di động đến đất bằng, bốn cường giả thay nhau công kích, trận pháp bảo hộ bên trong lung lay sắp đổ.
Đã còn không có vỡ tan, như vậy chứng minh đám người Diệp Đào không có vấn đề quá lớn, Nhiếp Vân cũng thở ra một hơi, không gian chi lực nạp vật thế giới tỏa ra, sau một khắc đã biến mất tại chỗ.
- Nhiếp Vân, ngươi là rùa đen rút đầu, giao Phổ Thiên hoàng triều vào tay của ngươi sớm muộn gì cũng suy tàn.
- Có bản lĩnh thì ra đây quang minh chính đại đánh với ta một trân, nấp trong đế cảnh thần binh có ý nghĩa gì chứ?
Chung quanh Viêm Hoàng điện,đaám người Đa Ba vừa công kích vừa gào thét.
Hơn hai mươi ngày trước bọn họ đã như vậy, đám người Nhiếp Vân và Diệp Đào ban đầu còn chạy ra đánh nhau với bọn họ, mười ngày sau nấp bên trong sống chết không bước ra ngoài.
Mặc kệ bọn họ nói khó nghe cỡ nào, đối phương vẫn không thèm quan tâm.
Đường đường thái tử Phổ Thiên hoàng triều lại trốn tránh như con rùa đen rút đầu, nội tâm bọn họ cực kỳ phiền muộn.
Tuy đại đao Thiên Đạo thần binh không ngừng công kích, bên trong có ba cường giả Thiên Đạo trấn thủ, hơn nữa còn có hàn băng nhận cổ quái ngăn chặn cho nên chấn động kịch liệt nhỏ đi rất nhiều, tác dụng không lớn.
Loại trình độ này đừng nói làm bị thương người bên trong, còn không thể làm tổn hại dược liệu.
Bốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2145247/chuong-3459.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.