Nếu không phải sơn cốc này có thế giới chi tâm thủ hộ, áp lực không gian càng lớn, chỉ sợ sớm biến thành phế tích hoàn toàn.
- Ngươi biết đế cảnh thần binh? Xem ra tiểu tử kia thật giao thứ này cho ngươi...
Không đề cập tới đế cảnh thần binh khá tốt, nhắc tới sắc mặt Phần Thiên Thú Vương càng thêm khó coi.
Đế cảnh thần binh nằm trong tay Nhiếp Vân, một người một thú lại cùng nhau tới... Khó trách nó nghĩ nhiều.
Dù sao biết rõ đế cảnh thần binh trong tay nhân loại, bằng vào thực lực Thiên Đạo cảnh của nó làm sao không ra tay cướp đoạt?
- Tiểu tử kia? Cái gì cho ta? Chẳng phải đế cảnh thần binh trong tay ngươi sao?
Trong khi giao chiến, Liệt Thiên Thú vương sững sờ một lúc.
- Có ở trong tay của ngươi hay không ta làm sao biết? Ngươi và tiểu tử kia đi cùng nhau, tại sao nó nằm trong tay của ta chứ?
Phần Thiên Thú Vương gào thét.
Ầm ầm!
- Chậm đã!
Liệt Thiên Thú vương đánh ra mọt quyền phong bế công kích của Phần Thiên Thú Vương, nó quát:
- Ngươi vẫn nói ta đi cùng một chỗ với tiểu tử kia... Đế cảnh thần binh nằm trên người nhân loại vừa rồi?
- Ngươi không biết?
Phần Thiên Thú Vương lúc này phát hiện không đúng, nó ngừng tay sau đó nghi hoặc nhìn sang.
- Ta không biết! Nhân loại kia nói với ta mấy người ngươi giao thủ lúc trước nắm giữ đế cảnh thần binh, là bọn chúng thôn phệ thế giới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2145234/chuong-3446.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.