- Thực lực của ngươi...
Cho tới giờ khắc này, Trinh Tường vương tử rốt cục tin tưởng, cũng cảm thấy sợ hãi.
Đối phương điểm một ngón tay, hắn lại không có năng lực phản kháng chút nào, đây là cái thực lực gì?
- Ngươi... trốn!
Một bên bọn người Ngô Thanh nhìn thấy Trinh Tường vương tử ngay cả một chiêu cũng không ngăn trở đã bị đánh treo trên tường, tựa như một bức hoạ, dọa đến xém chút tiểu trong quần.
Thực lực của bọn hắn không kém Trinh Tường vương tử nhiều, cái sau ngay cả một chỉ của Nhiếp Vân cũng không ngăn được, bọn hắn khẳng định cũng ngăn không được!
Lúc này không dám nói nhảm, xoay người bỏ chạy.
- Muốn đi? Lúc này lại đi, hơi trễ a!
Ánh mắt của Nhiếp Vân lạnh lẽo, năm ngón tay bắt tới.
Ầm ầm!
Ngô Thanh, Khôi Lỗi, tất cả mọi người mới vừa rồi còn vô cùng phách lối kia, giống như đụng phải một miếng sắt to lớn, trực tiếp rơi xuống, ném ra từng cái hố to.
- Muốn trách thì trách ngươi theo sai chủ tử, đắc tội người không nên đắc tội!
Một chiêu vỗ xuống tất cả mọi người, Nhiếp Vân cũng lười nói nhảm với bọn hắn, ngón tay lần nữa bắn ra.
Hừng hực!
Trong chớp mắt, mấy người đồng thời bị ngọn lửa bao phủ.
- Không...
Trong mắt bọn người Ngô Thanh, Trinh Tường vương tử tràn đầy hoảng sợ, phát ra la lên thảm thiết, bất quá, giờ phút này đã chậm, thanh âm còn không có dập dờn ra ngoài, liền bị hỏa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2145211/chuong-3423.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.