Cổ thành khổng lồ, mang theo khí tức thời gian phong hóa, trên tường thành nham thạch đều mọc đầy tảo biển, vừa nhìn liền biết niên đại rất lâu.
- Tại sao nơi này có thể có một thành thị? Bắc Thần Hải đã tồn tại mấy trăm triệu năm, chưa từng nghe nói qua có thành thị a!
Nhìn thấy cổ thành, Nhiếp Vân còn có thể bảo trì tâm tính, nhưng Hằng Cổ lại ngây tại chỗ, không thể tin được.
Hắn ở thế giới cấp bảy này không biết sống bao nhiêu năm, Bắc Thần Hải theo hắn biết thì có mấy trăm triệu năm lịch sử, chưa từng nghe nói qua còn có thành thị như vậy.
Chưa từng nghe qua, há không cho thấy, tòa thành thị này đã tồn tại ở dưới đáy biển mấy trăm triệu năm?
- Tòa thành thị này tồn tại không chỉ mấy trăm triệu năm, mà là ức vạn năm...
Nhiếp Vân nhìn một hồi, chậm rãi nói.
Cái thành phố này cho hắn một loại khí tức cổ xưa mênh mông, loại khí tức này giống như ban đầu ở Viêm Hoàng điện, không cần đoán, ít nhất là đồ vật thời kỳ Thượng Cổ.
- Ân? Có người!
Đang muốn tiến vào cổ thành, đột nhiên Nhiếp Vân nhướng mày.
Bên trong thành cổ hắn cảm nhận được khí tức sinh mệnh.
Không Gian chi lực của thế giới nạp vật lan ra, lan tràn xa xa.
- Là Nhữ Hạ vương tử!
Một lát sau, trên mặt Nhiếp Vân sinh ra ý mừng.
Mới vừa rồi cảm nhận được khí tức sinh mệnh, không phải người khác, chính là bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2145209/chuong-3421.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.