Vồ một cái, Nạp Vật Giới chỉ trên tay đối phương liền bị lấy đi.
- Tiền bối...
Bọn người Duyên Hoắc Vương tử bị giết, Hằng Cổ dọa đến không ngừng run rẩy, quỳ rạp xuống đất.
- Trước đó bọn hắn muốn ngươi tìm người, có phải mấy người này hay không?
Đối với vị Hoàng đế thổ dân này, Nhiếp Vân cũng không có ý định hạ sát thủ, tùy ý khoát tay áo, ngón tay búng ra, vài bóng người xuất hiện ở trước mặt.
Chính là bọn người Nhữ Hạ vương tử.
- Vâng!
Hằng Cổ nhìn thoáng qua, liền vội vàng gật đầu.
- Đi tra đi, có tin tức lập tức bẩm báo!
Nhiếp Vân nói.
Tuy thực lực của hắn mạnh, ý thức có thể bao trùm toàn bộ thế giới, nhưng muốn tìm được mấy người Nhữ Hạ vương tử quá khó khăn. Dù sao trong một thế giới độc lập, có quá nhiều không gian ẩn nấp, bảo tàng mật thất, cho dù dùng hết lực lượng từng tấc từng tấc truy tìm, cũng khó mà tìm được, chớ nói chi là tùy ý tìm tòi.
Bọn người Nhữ Hạ vương tử hẳn là tiến vào loại địa phương này, nếu không, bằng vào lực lượng của Bắc Hư lão nhân, chỉ sợ sớm đã tìm được.
- Ta liền đi...
Có đám người Bắc Hư làm ví dụ, Hằng Cổ không dám vi phạm, lập tức đi ra ngoài.
Biết bọn người Nhữ Hạ vương tử trong khoảng thời gian ngắn không có nguy hiểm, Nhiếp Vân liền nhẹ nhàng thở ra, ngồi dưới đất tiếp tục tu luyện.
Một ngày sau, Hằng Cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2145206/chuong-3418.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.