Dưới cái nhìn của hắn, thiếu niên trước mắt này quả thực điếc không sợ súng.
Coi như thực lực ngươi không yếu, có thể so với Hoàng cảnh viên mãn giới vực nhất phẩm thì thế nào? Ở trước mặt cường giả Thâu Thiên Tá Thọ Cảnh, chỉ có một con đường chết.
- Rất tốt, chẳng trách Phổ Thiên Đại Đế phong ngươi làm Thái tử, quả nhiên có gan, bất quá, không biết thực lực của ngươi có tốt như vậy hay không!
Bắc Hư lão nhân cũng không tức giận, trái lại cười lạnh.
- Ồ? Ngươi biết ta là Thái tử? Nếu biết, ngươi nên rõ ràng... Giết ta sẽ chịu đựng lửa giận của Phổ Thiên Đại Đế!
Nhiếp Vân kỳ quái nhìn sang.
Biết mình là Thái tử, còn nghe Đa Ba Vương Tử hứa hẹn, tên này là đầu óc có vấn đề hay tâm lý có vấn đề?
Hiện tại Đa Ba bất quá là vương tử chán nản, sau khi sắc phong Thái tử, mình hoàn toàn có thể bắt lấy, chém giết, cống hiến cho một gia hỏa đã không có cơ hội, đến ám sát Thái tử, đầu óc tên này là nghĩ như thế nào?
- Hặc hặc, không cần lấy Phổ Thiên lão tặc tới dọa ta! Bắc Hoang Đảo ta chính là diệt ở trong tay hắn, ta từ lâu cùng hắn không đội trời chung! Chỉ cần có thể đột phá Đại Đế, nhất định sẽ đi giết hắn... Ngươi đã là con trai ruột của hắn, giết ngươi, cũng coi như thu một chút lợi tức!
Sắc mặt của Bắc Hư lão nhân dữ tợn, nói tới Phổ Thiên Đại Đế, trong mắt tràn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2145204/chuong-3416.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.