Phần Thiên khu vô cùng bao la, nhưng khu trung tâm không lớn, nhiều nhất chỉ tương đương Tà nguyệt Chí Tôn vực mà thôi.
Thoạt nhìn khoảng cách không nhỏ, nhưng bằng vào thực lực bây giờ, lại vô cùng đơn giản.
Thời gian không dài, liền phi hành không biết bao nhiêu ức vạn dặm, đi vào khu vực cốt lõi, một sơn mạch to lớn xuất hiện ở trước mắt.
Sơn mạch này không giống những thứ khác, bộ dáng giống như tổ ong mật, khắp nơi đều là cửa hang.
Từng cửa hang đều to khoảng mười trượng, đập vào mắt lít nha lít nhít, chừng mấy trăm vạn, để cho người ta hoa mắt.
- Chẳng lẽ nơi này là... chỗ ở của Phần Thiên thú?
Đo đạc một chút cửa động lớn nhỏ, trong lòng của Nhiếp Vân lộp bộp một cái, nghĩ tới một sự kiện.
Trước đó Phần Thiên thú chạy trốn, đi vào trung tâm liền mất đi tung tích, chẳng lẽ toàn bộ đều đến nơi này?
Bằng không, tại sao có thể có nhiều sào huyệt như vậy?
Nếu thật như thế... Mấy trăm vạn cái huyệt động, mấy trăm vạn Phần Thiên thú...
Nhiếp Vân đau cả đầu.
Hô hô hô!
Đang xoắn xuýt vấn đề này, một tiếng gầm rú vang lên, ngay sau đó vô số bóng đen vọt tới hắn.
Những bóng đen này đều là Phần Thiên thú, từng cái mang theo tốc độ xé rách phong minh, còn chưa tới trước mặt, liền cho người ta một loại tâm linh áp bách.
- Chính là Nhân loại này...
- Lại dám xông đến nơi này, muốn chết!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2145194/chuong-3406.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.