Cho dù không biết vì sao vừa rồi ngươi không nói sớm? Thế nhưng hiện tại tên đã trên dây, lại không cầm ra được đồ vật đã nói. Đây không phải là tự mình chịu khổi hay sao?
- Lưu Mộc, có chuyện gì xảy ra?
Trong lúc hắn đang không biết làm sao thì thanh âm của Phổ Thiên Đại Đế như là sấm sét vang lên.
- Ta... Hồi bẩm bệ hạ, ta...
Lưu Mộc vương tử lau mồ hôi lạnh ở trên đầu, bờ môi có chút run rẩy nói.
- Vừa rồi đầu Khôi Lỗi này của ta đã ngăn chặn được Hỏa Long chi thạch, ta còn tưởng rằng đã bị hắn lấy đi, ai ngờ... Không ngờ nó lại không ở trong tay hắn, cụ thể là trong tay ai, ta cũng không biết...
Hắn đã triệt để luyện hóa Khôi Lỗi cho nên hắn cũng biết đối phương sẽ không nói dối hắn. Mà đã không nói dối, như vậy nhất định sẽ không có ở trong tay hắn.
- Hồi bẩm bệ hạ, hắn nói bừa bãi đó. Vừa rồi mấy người chúng ta đã tận mắt nhìn thấy, đầu Khôi Lỗi này của hắn đã thành công lấy đi Hỏa Long chi thạch. Sao lại không có ở trong tay hắn được cơ chứ?
Độc Giác lập tức tiến về phía trước một bước.
Những người khác có sợ hãi đối với vị bệ hạ này, thế nhưng hắn lại không có. Trước đó hắn thiếu chút nữa đã bị Hỏa Long chi thạch thiêu hủy đi cánh tay, lại tận mắt nhìn thấy đối phương lấy đi Hỏa Long chi tâm, đương nhiên phải cố gắng tuân theo lý lẽ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2145164/chuong-3376.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.