- Hừ!
Lời nói của Độc Giác giống như là đổ nước lạnh vào vào trong cái chảo nóng. Đa Ba vương tử không nhịn được nữa mà hai mắt híp lại, sát khí trên người lập tức sôi trào.
Hắn thân là đệ nhất vương tử ở trong Vân Châu thành, được vô số người tôn kính. Hắn đâu có thể nhịn được cục tức này cơ chứ?
Hắn đang muốn liên thủ với hai người Lưu Mộc đuổ ihai người Nhiếp Vân, Nhữ Hạ không biết xấu hổ này ra khỏi Cổ thuyền thì sắc mặt đột nhiên cứng đờ. Ngón tay liên tục vung vẩy, cũng không dám động thủ được nữa.
Bởi vì hai người mà bọn họ đang định đối phó chẳng biết từ khi nào đã ngồi xổm xuống, dùng vẻ mặt vô tội để nói chuyện.
- Nhữ Hạ Vương tử, Băng Phách hàn tinh là chí bảo Thượng cổ. Ngươi nói nó có chắc không? Nếu như ta ta toàn lực công kích mà nói, như vậy Cổ thuyền này có thể chịu được hay không a?
Nhiếp Vân giống như một đứa trẻ con hiếu kỳ, bàn tay đặt lên trên bong thuyền.
- Bảo bối lợi hại như vậy có lẽ có thể chịu được a. Không bằng thử xem một chút.
Nhữ Hạ Vương tử ra vẻ không ngại lớn chuyện, hắn cũng ôm lấy cái cằm của mình mà trầm tư.
- Các ngươi…
Đa Ba vương tử cảm thấy mình như sắp điên.
Có thể đoán ra được, nếu như hắn thực sự dám động thủ thì hai người này tuyệt đối sẽ không nương tay. Khi đó cả hai tất sẽ trực tiếp đánh nát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2145155/chuong-3367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.