- Không...
Hắn còn chưa có rời khỏi đại điện thì sau lưng đã truyền ra một tiếng gào rú tràn ngập phẫn nộ.
Trong tiếng gào mang theo vẻ không cam lòng và hận ý nồng đậm. Thanh âm bay thẳng đến, giống như muốn xé tan hắn thành từng mảnh nhỏ.
Người gào thét chính là Lưu Mộc vương tử, lúc này hai mắt của hắn đỏ thẫm, không có một chút vui sướng nào vì đột phá thành công. Ngược lại còn mang theo sát ý vô cùng, muốn xé xác phanh thây người đang đào tẩu ở phía trước này.
Tuy rằng Anh Đồng Thánh Tâm đan rất là cường đại, có thể tiêu trừ tất cả dục vọng, ác niệm. Thế nhưng giờ phút này cũng không ngăn cản nổi sự phẫn nộ ở trong lòng của hắn.
Hắn nằm mơ cũng không dám nghĩ tới lại có người ẩn giấu ở trong hang ổ. Lại còn cướp đi bóng người nhỏ của khôi lỗi Khôi Lỗi, cùng với nạp vật giới chỉ của hắn!
Phốc!
Lúc hắn đứng lên, muốn động thủ với tên hung thủ này. Thế nhưng còn chưa có đứng dậy được thì đã phun ra một ngụm máu tươi.
Đúng như Nhiếp Vân phỏng đoán vậy, vừa mới đột phá đã tiêu hao tất cả lực lượng ở trên người hắn. Cho nên hiện tại hắn đang ở trong thời kỳ suy yếu nhất, căn bản không có cách nào rat ay động thủ được.
- Ha ha, đa tạ Lưu Mộc vương tử ban tặng, tại hạ cáo từ!
Bàn tay xòe ra, đang định phong tỏa toàn bộ cấm chế ở trong đại điện thì đã lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2145141/chuong-3353.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.