Chương trước
Chương sau
- Lạnh quá!

Còn chưa tới trước mặt màn quang mang thì hắn đã cảm thấy có một đạo hàn khí lạnh thấu xương xâm nhập vào trong xương cốt. Khiến cho hắn không kìm lòng được mà phải rùng mình một cái.

Hộp ngọc bên trong màn quang mang tản mát ra một loại hàn ý khiến cho người ta khó có thể chống lại được. Cho dù là dùng loại tu vi này như hắn cũng khó khăn có thể chống lại được.

Tuy rằng hắn chỉ có tu vi Vương cảnh viên mãn, thế nhưng dung hợp với giới vực, ngay cả Hoàng cảnh viên mãn bình thường cũng sẽ không phải là đối thủ của hắn. Cho dù là cường giả Hoàng cảnh đỉnh phong giới vực nhất phẩm thì hắn cũng có thể chiến với đối phương một trận!

Thực lực như vậy mà chưa có tới gần, thì đã không chịu đựng được nổi hàn khí, đủ để thấy được trình độ đáng sợ của bảo vật ở bên trong hộp ngọc.

- Lạnh như vậy... Chẳng lẽ là địa cực hàn băng hay sao?

Một cái tên xuất hiện ở trong đầu, Nhiếp Vân không nhịn được có chút sững sờ.

Trước đó Nhữ Hạ Vương tử đã từng nói qua với hắn. Nếu như muốn tranh đoạt Vạn Giới Vũ Y thì nhất định phải tìm được Hỏa Long chi tâm. Mà muốn tới gần được Hỏa Long chi tâm thì chỉ có thể mượn cực địa hàn băng mà thôi!

Kiện bảo vật này, ở tỏng cả Thần giới cũng không vượt quá ba kiện. Thế nhưng lại trùng hợp bị Đa Ba vương tử đạt được một kiện. Chẳng lẽ bảo vật kia là thứ bên trong hộp ngọc này?

Đây chính là siêu cấp bảo vật có thể luyện chế ra được thần binh Đế cảnh a, nếu như là sự thực. Như vậy lần này hắn tới đây cũng không uổng công a.

- Chắc có lẽ sẽ không sai!

Có phong tỏa và phong ấn gia trì chung quanh hộp ngọc, thế nhưng vẫn có thể phát ra hàn ý khiến cho người ta không chống lại được, trừ cực địa hàn băng ra, những bảo vật khác căn bản không có khả năng có được uy lực giống như thế này!

Trong lòng toát ra suy nghĩ như vậy, Nhiếp Vân lại một lần nữa đi một vòng quanh đài cao, sau đó hắn lại càng thêm xác nhận phán đoán này của mình.

Vật phẩm một khi bị phong bế ở hộp ngọc thì nhất định có thể ngăn cách đại bộ phận khí tức của bản thân. Chứ đừng nói là bên ngoài còn có phong ấn gia trì.

Hai thứ kết hợp với nhau, thế nhưng vẫn có thể tản mát ra hàn ý khiến cho hắn cũng khó có thể chống lại như trước. Nếu như đây không phải là cực địa hàn băng, quả thực hắn không nghĩ ra được có cái gì lợi hại như vậy.

- Chỉ là... Phải làm thế nào mới có thể lấy nó đi được đây?

Sauk hi xác định giá trị và uy lực của kiện bảo vật này, Nhiếp Vân lập tức gãi gãi đầu.

Thứ này thật sự quá lạnh lẽo, bên trên còn có cấm chế, phải làm thế nào mới có thể thần không biết quỷ không hay trộm nó đi đây chứ?

Hơn nữa, đồ vật lạnh lẽo như vậy, nhất định nạp vật giới chỉ sẽ không có cách nào thừa nhận được. Nếu không thì nhất định Đa Ba vương tử đã sớm lấy đi, cũng sẽ không đặt nó ở lại nơi này làm gì.

Nạp vật giới chỉ không chịu nổi, Nạp Vật thế giới có thể chịu đựng được hay không, Nhiếp Vân cũng không dám xác định quá chắc chắn.

- Nạp Vật thế giới có thừa nhận được hay không ta không biết. Thế nhưng nhất định Viêm Hoàng điện sẽ không có một chút vấn đề nào. Cứ thu vào bên trong Viêm Hoàng điện rồi lại nói sau!

Nạp Vật thế giới còn chưa có phát triển được tới tận cùng. Ném đồ lạnh lẽo như vậy vào bên trong, rất có thể sẽ xuất hiện các loại vấn đề như là sụp đổ, thế nhưng Viêm Hoàng điện thì khác.

Đây là một kiện thần binh Đế cảnh, là đồ vật cường đại nhất ở trong Chư Thiên vạn giới. Chỉ là một cực địa hàn băng mà thôi, chắc chắn sẽ không tạo thành được ảnh hưởng quá lớn đối với hắn.

- Thử xem!

Nghĩ đến điểm này, Nhiếp Vân không có một chút do dự nào. Cổ tay khẽ đảo, một thanh trường kiếm Hoàng cảnh viên mãn lập tức xuất hiện ở trong lòng bàn tay của hắn.

Hắn từ trong Kiếm Linh cốc đã đạt được không ít thần binh Hoàng cảnh viên mãn, cũng không cần phát sầu trên phương diện binh khí nữa.

- Bên trên màn quang mang có chứa cấm chế, một khi đụng vào, nhất định sẽ dẫn phát ra trận pháp trong toàn bộ căn gian phòng...

Cầm trường kiếm trong tay, Nhiếp Vân cũng không sốt ruột ra tay mà suy đoán tính khả thi.

Màn quang mang trên đài cao này nhất định là do một siêu cấp cường giả bố trí. Rất có khả năng có kết nối với trận pháp trong cả gian phòng. Một khi đụng vào, trận pháp sẽ hoàn hoàn đan xen với nhau, bản thân hắn bạo lộ ở đây là chuyện nhỏ, vạn nhất dẫn động phải trận pháp cường hãn gì đó. Khi đó cho dù có muốn ra cũng không ra được a.

Mặc dù rất có lòng tin đối với thực lực của mình. Thế nhưng hắn vẫn không thể tự đại.

Đa Ba vương tử tung hoành Vân Châu thành nhiều năm như vậy, có thể trổ hết tài năng ở trong các Vương tử khác. Nơi cất dấu bảo vật như vậy, nếu như không có một ít thủ đoạn lợi hại chung quanh, chỉ sợ đã sớm bị người ta đánh cắp sạch sẽ bảo vật rồi.

- Không được... Trước tiên cứ lấy toàn bộ cái đài cao này rồi lại nói sau.

Quan sát một hồi, cảm thấy không có biện pháp nào tốt hơn. Trong mắt Nhiếp Vân lập tức hiện lên vẻ tàn nhẫn.

Công kích màn quang mang? Nhất định là không được, thế nhưng nếu như không phá màn quang mang này thì lại không có cách nào lấy đi được bảo vật bên trong.

Đã như vậy còn không bằng khuếch trương phạm vi, bao phủ rồi lấy đi toàn bộ đài cao a!

Chuyện này giống như tiền đặt trong tủ sắt vậy. Nếu như không mở tủ sắt ra được, không bằng trực tiếp trộm đi cả cái tủ sắt này. Như vậy, cho dù trận pháp có mạnh mẽ tới đâu thì cũng vô dụng!

- Đại Diễn Thiên Cơ kiếm!

Nghĩ đến là làm, Nhiếp Vân hít sâu một hơi, hai mắt ngưng trọng, trường kiếm trong tay lập tức hóa thành một đạo huyền ảo, đâm thẳng về phía trước.

Thứ hắn đâm vào không phải là màn quang mang, cũng không phải là cấm chế, mà là dưới cùng của đài cao.

Hắn muốn trực tiếp lấy đi cả cái đài cao này.

Ầm Ầm Ầm!

Đại Diễn Thiên Cơ kiếm phối hợp với lực lượng hiện tại của hắn, không có chút khó khăn nào đã chặt đứt bên dưới của đài cao.

Ầm ầm!

Mất đi thứ chống đỡ, đài cao nghiêng xuống, sụp đổ sang bên cạnh.

Thân thể của Nhiếp Vân nhoáng một cái đã đi tới trước mặt đài cao, ngón tay khẽ điểm ở phía trên một chút.

- Thu!

Nương theo một tiếng quát khẽ, đài cao đã bị Nhiếp Vân thu vào bên trong Nạp Vật thế giới, sau một khắc đã tiến vào bên trong Viêm Hoàng trong điện.

- Giam cầm!

Vừa mới tiến vào Viêm Hoàng điện, Nhiếp Vân đã cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều, ngón tay hắn bắn ra. Bọt khí giống như lúc giam cầm đám người Hồng Nguyên trưởng lão xuất hiện, bao phủ trọn cái đài cao này vào bên trong.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.