Liếc mắt nhìn qua, Nhiếp Vân cũng không ẩn dấu thân thể mà lập tức bước qua đó.
- Dừng lại, phủ đệ của vương tử, người không có phận sự xin mời rời đi!
Còn chưa đi tới trước mặt thì, hộ vệ hai bên đã dựng trường thương lên, miệng lớn tiếng quát lớn.
- Làm càn, mở to cái mắt chó của ngươi ra. Nhìn xem ta là ai!
Nhiếp Vân nhíu mày, lập tức bước về phía trước một bước, bàn tay đánh xuống.
Phanh Phanh!
Hai tiếng giòn vang vang vọng, hai tên hộ vệ lập tức ngã xuống mặt đất, khuôn mặt sưng vù lên, giống như là màn thầu vậy.
- Cái gì?
- Có người muốn xông vào phủ của Vương tử…
Nhìn thấy hắn trực tiếp ra tay, hai hộ vệ còn lại kinh sợ, lập tức rống to một tiếng.
Địa vị của Đa Ba vương tử ở trong rất nhiều vương tử có địa vị tôn sùng nhất, cho dù là hậu nhân của chín Đại Đế cũng phải dè chừng. Đột nhiên xuất hiện một thanh niên, không nói hai lời, cũng không báo ra thân phận thì đã động thủ. Chuyện này khiến cho bọn hắn cảm thấy không thể tưởng tượng được.
Rầm rầm!
Nương theo tiếng quát của hộ vệ, trong nháy mắt đã có một đội nhân mã từ trong phủ đệ lao ra ngoài.
Địa vị của Đa Ba vương tử tôn sùng, trong phủ đệ có nuôi dưỡng một lượng lớn binh sĩ. Giờ phút này cả đám lao ra, hơn mười người lập tức vây quanh Nhiếp Vân vào bên trong.
- Các hạ là người phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2145121/chuong-3333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.