Một kiếm mạnh nhất của hắn cũng không phá nổi màn hào quang, chứng minh bằng vào thực lực của hắn bây giờ căn bản mở không ra, cũng không lấy được phù lục trên thạch đài.
- Ân?
Đang nghi ngờ, đột nhiên ánh mắt rơi vào trên thạch đài.
Một bên thạch đài, là một cái hố lõm không lớn, chỉ lớn cỡ hạt bồ đào, không biết dùng để làm gì.
Bất quá, thạch đài trơn nhẵn xuất hiện một vật như vậy, rất làm người khác chú ý.
Đi tới bên cạnh thạch đài, ngón tay sờ lên cái hố lõm:
- Giống như để đặt đồ... Chẳng lẽ chỉ cần tìm được vật gì bỏ vào, màn hào quang liền có thể mở?
Trong lòng động một cái.
Đối với cơ quan trận pháp, Nhiếp Vân biết tương đối nhiều, cái hố lõm này không thể nào bỗng dưng vô cớ xuất hiện, có khi chính là phương pháp mở ra màn hào quang.
- Huyết dịch của Lục Hi...
Nghiên cứu một hồi, đang suy đoán hố lõm có thể để thứ gì, linh quang chợt lóe.
Cái hố này không lớn, hơn nữa bóng loáng chỉnh tề,
Có phải là để giọt huyết dịch kia của Lục Hi hay không?
- Thử một lần!
Âm thầm gật đầu, tinh thần động một cái, Nhiếp Đồng xuất hiện ở trước mắt.
- Ca ca, đây là nơi nào...
Thời điểm Nhiếp Đồng đang cùng Chiến Long Thú hỗn chiến, bị thu vào thế giới nạp vật, đột nhiên tiến vào đại điện, không khỏi ngẩn ngơ.
Nhiếp Vân thuận miệng giải thích mấy câu nói:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2145096/chuong-3308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.