Xuất hiện ở trong tầm mắt chính là thảo nguyên xanh mượt, mênh mông vô bờ, cỏ dại cao lớn chừng một người, ngay cả hắn lâm vào trong đó ngay cả tóc cũng không thấy được.
- Cổ quái!
Nhiếp Vân không nhịn được lắc đầu.
Không thể không nói hoàn cảnh nội cốc biến hóa thực quá quái dị, để cho hắn không tìm được chút quy luật nào.
Ngày hôm qua còn là phế tích không có một ngọn cỏ, hôm nay thì biến thành thảo nguyên rậm rạp.
- Trước tiên tìm bầy sói lại nói!
Không thèm nghĩ chuyện địa hình biến hóa nữa, Nhiếp Vân lần nữa sử dụng Kiếm Đạo.
Có kinh nghiệm đêm qua, hắn biết bầy sói tìm Luyện Kiếm Thạch, chỉ cần phương hướng Luyện Kiếm Thạch xuất hiện, chúng cũng sẽ xuất hiện.
Một đường đi về phía trước, đi gần nửa canh giờ, quả nhiên nghe được thanh âm xào xạt, buội cỏ phía trước không ngừng đung đưa. Nhìn dáng dấp có sinh linh hoặc là người đang đi về phía trước.
Nhiếp Vân dừng bước, giấu ở trong một mảnh cỏ tranh đậm đặc, khống chế không gian chi lực của thế giới nạp vật lan tràn ra phía ngoài.
- Không phải sói... Đây là cái gì?
Thấy rõ ràng vật xuất hiện ở trong mắt, Nhiếp Vân sửng sốt.
Căn bản không phải bầy sói trong tưởng tượng, mà là một con hổ to lớn, chậm rãi đi ở trong bụi cỏ, đôi mắt lấp lánh hữu thần, mang khí tức vương giả, tựa hồ đang tìm con mồi tùy thời xuất thủ.
- Con hổ?
Nhiếp Vân cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2145081/chuong-3293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.