Muốn hoàn toàn giải quyết phiền toái chỉ có một con đường, đánh bọn họ sợ!
- Nộp tiền chuộc?
Lục Vân Tử nhíu mày, cảm thấy giống như nghe lầm:
- Làm như vậy, tương đương với hoàn toàn đắc tội bọn họ, một khi Đại Tế Ty thi triển áp lực, sợ rằng ta cũng không đở được...
Đả thương người ngược lại cũng thôi, mấu chốt còn đòi tiền chuộc, có phải có chút quá đáng hay không?
Thật ép chó cùng đường quay lại cắn, cho dù hắn là Nhị Tế Ty, sợ rằng cũng không chịu nổi.
- Thi triển áp lực? Không cần hắn thi triển, một lát nữa ta đi Đại Tế Ty phủ, tự mình mang người qua, thuận tiện đòi bồi thường!
Nhiếp Vân nói.
- Đến Đại Tế Ty phủ?
Lục Vân Tử cảm thấy đầu óc có chút không chuyển qua.
Ngươi đánh quản gia của Đại Tế Ty thành như vậy, người ta không tìm ngươi phiền toái đã không tệ, còn đi Đại Tế Ty phủ? Thiệt hay giả?
- Yên tâm đi, hắn không dám làm gì ta...
Nhiếp Vân khẽ mỉm cười, bàn tay trảo một cái, nắm Lục Mông lên:
- Nếu như Nhị Tế Ty không có chuyện gì, thì cùng ta đi qua nhìn một chút!
- Được!
Lục Vân Tử không cự tuyệt, vội vàng gật đầu.
Bất kể nói thế nào, Nhiếp Vân này cũng là hy vọng cuối cùng của hắn, muốn đi Đại Tế Ty phủ, nhất định phải cùng đi qua nhìn một chút!
Hơn nữa, hắn thật rất kỳ quái, thiếu niên trước mắt này rốt cuộc ở đâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2145069/chuong-3281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.