Giống như một người còn không biết phải làm gì, nghèo rớt mồng tơi, đi theo sau lưng một đám đại phú hào, mỗi phú hào đều có kinh nghiệm cùng trải qua thành công của bọn họ, khi những người này nói kinh nghiệm cho người nghèo rớt mồng tơi, người nghèo nhất định sẽ mê mang, không biết lựa chọn đi con đường nào!
Kiếm ý trong Kiếm Trì cũng như vậy.
Nếu như chẳng qua là một đạo, hai đạo đơn thuần, người tiến vào trong đó có thể rèn luyện kiếm tâm, rèn luyện ý chí của mình, nhưng quá nhiều, hơn nữa đều thành công, liền sẽ cho người không phân rõ tốt xấu.
Một khi không tìm được bản tâm, lệch hướng Đạo của mình, vốn là thiên tài, cũng sẽ trong nháy mắt biến thành tầm thường!
Chuyện như vậy Kiếm Linh Cốc đã xuất hiện qua!
Năm đó một thiên tài tuyệt thế được xưng Kiếm Linh Cốc trăm năm khó gặp tiến vào, đợi thờì gian quá dài, bị kiếm ý xâm nhập, mất đi kiên trì cùng con đường của mình, cuối cùng trở nên hèn hạ vô vi, cuối cùng ngay cả Hoàng cảnh viên mãn cũng không đạt tới.
Tình huống như vậy mỗi qua một đoạn thời gian sẽ xuất hiện, thật muốn nói, là đếm không xuể.
Chính vì vậy, mặc dù Kiếm Trì là địa phương tốt, nhưng cũng không phải người người đều được đi vào, chỉ có đệ tử ưu tú nhất của Kiếm Linh Cốc mới có tư cách.
Lục Siêu biết những thứ này, thấy Nhiếp Vân đi ra lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Thiên tài bình thường, nửa ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2145062/chuong-3274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.