Cho nên, mặc dù đám người Lục Đào muốn hố hai người Nhiếp Vân, thủ đoạn cũng quá thấp kém, nhìn một cái là có thể thấu, thì làm sao có thể lừa gạt được Nhiếp Vân.
- Các ngươi là người ngoại lai, có thể không biết chuyện Kiếm Trì, chỉ có ở Kiếm Trì rèn luyện ý chí, mới có thể ở lúc gặp phải Luyện Kiếm Thạch, đắc tâm ứng thủ, bắt vào tay! Nếu như không đi Kiếm Trì, gặp phải Luyện Kiếm Thạch, ngươi chờ bị kiếm ý vô thượng ở phía trên trùng kích thành ngu si đi!
Thấy hai người không để ý tới hắn, cũng không có ý tứ hỏi, mặc dù Lục Đào tức giận lại không thể nổi nóng, không thể làm gì khác hơn là nói công hiệu của Kiếm Trì một lần.
- Ta bây giờ muốn cùng các ngươi đánh cuộc, chính là cái này, chỉ cần trong hai người các ngươi có một người có thể hoàn thành đánh cuộc, ta liền nhường cơ hội tiến vào Kiếm Trì của ta cho các ngươi! Nếu như các ngươi thất bại... Chẳng những trả lại toàn bộ vật phẩm mới vừa rồi cho ta, còn phải buông tha cho cơ hội tiến vào nội cốc! Có dám hay không, nói thẳng đi!
Lục Đào đứng ở bên cạnh quát.
- Lỗ tai của ngươi có phải có vấn đề hay không... Mới vừa rồi ta cũng đã nói, không dám! Sao còn tới hỏi? Đừng quấy rầy huynh đệ chúng ta ăn cơm...
Nhiếp Vân khoát khoát tay.
- ...
Lục Đào có chút phát điên.
Nói gần nửa ngày, đối phương lại còn nói “không dám”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2145050/chuong-3262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.