- Ha ha!
Thấy biểu tình của Lục Siêu, Lục Đào cười ha ha, nhìn về phía hai người Nhiếp Vân:
- Tốt lắm, các ngươi đi theo ta đi, ta mang bọn ngươi đi tìm chỗ ở!
Nói xong đi về phía trước, đi mấy bước, phát hiện không ai theo, không khỏi ngừng lại nhướng mày, nhìn về phía Nhiếp Vân, lúc này mới phát hiện người sau nhìn hắn giống như kẻ ngu ngốc.
- Sao không đi?
Sắc mặt trầm xuống.
- Ha hả, Lục Siêu, dẫn ta đi gặp lão gia tử trong miệng ngươi kia đi!
Không để ý tới hắn nói nhảm, Nhiếp Vân nhìn về phía Lục Siêu.
- Được!
Lục Siêu không nghĩ tới mình thất bại, đối phương còn đi cùng hắn, ánh mắt sáng lên, vội vàng đi về phía trước, hai huynh đệ Nhiếp Vân theo sát.
- Chớ vội đi!
Bị khinh thị như vậy, sắc mặt của Lục Đào tái xanh, trường kiếm run lên, ngăn cản ở trước mặt mọi người.
- Tiểu tử, đừng tưởng rằng xông qua Kiếm Linh Tháp tầng chín liền cảm thấy mình là thiên tài, nói thiệt cho ngươi biết, ở Kiếm Linh Cốc, hàng năm ít nhất đều có hai ba người có thể thông qua, không tính là cái gì!
Lục Đào nhìn chằm chằm hai huynh đệ, trong mắt lộ ra khinh miệt:
- Ta cho các ngươi thêm một cơ hội, đi theo ta, ta bỏ qua chuyện các ngươi vô lễ, không đi theo ta... Hắc hắc, quản ngươi thiên tài gì, ta sẽ để các ngươi biết, ở Kiếm Linh Cốc, chó má cũng không phải!
- Phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2145040/chuong-3252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.