Chương trước
Chương sau
- Khôi lỗi kim loại?

Nhiếp Vân cười cười:

- Cửa này tới ta!

Nói xong hắn đi thẳng về phía trước.

Vừa dứt lời cảnh vật trước mặt biến hóa và một bóng người xuất hiện,

Bóng người này vừa nhìn đã biết không phải nhân loại, mà là một loại khôi lỗi kim loại đặc thù tạo thành.

Vèo!

Khôi lỗi kim loại cầm trường kiếm trong tay, nó phóng thích kiếm quang tấn công Nhiếp Vân.

Trong kiếm quang mang theo quy luật đặc thù bao phủ hắn vào bên trong.

- Công kích thật giảo hoạt.

Người khác gặp công kích này rất khó tránh né, với hắn mà nói không xem vào đâu.

Khôi lỗi kim loại tầng thứ hai này chính là một bẫy rập.

Vừa rồi kiếm pháp trên tấm bia đá tầng hai không tệ, nếu học được không kìm lòng mà thi triển ra, mà khôi lỗi kim loại lại đang thi triển biến hóa của loại kiếm pháp này.

Chỉ cần ngươi học và sử dụng sẽ bị hạn chế khắp nơi, không nhảy ra ngoài và cải biến chiêu thức là không có khả năng thắng lợi!

Muốn cải biến kiếm chiêu dễ vậy sao?

Một bộ kiếm thuật, sở dĩ có thể truyền lưu đều trải qua thiên chuy bách luyện, không lý giải kiếm đạo tới cảnh giới nhất định, đừng nói cải biến, có thể thi triển nguyên vẹn đã không tệ lắm rồi.

- Gọi tất cả đồng bạn của ngươi ra đi, một khôi lỗi như ngươi không thể ngăn cản ta đâu.

Nhìn ra bẩy rập của đối phương, Nhiếp Vân nhẹ nhàng cười cười, hắn dùng trường kiếm trong tay quét ngang một cái.

Bành!

Chiêu số của khôi lỗi kim loại bị phá giải, đồng thời bị lực lượng trùng kích liên tiếp lui về phía sau.

Khôi lỗi thi triển kiếm pháp với một ít người là huyền ảo khó lường, với hắn mà nói lại đơn giản tới cực điểm, liếc nhìn đã có thể phát hiện sơ hở cho nên tiện tay phá giải.

Hô!

Hô!

Hô!

Khôi lỗi kim loại tấn công bị hắn phá giải dễ dàng, một tiếng gào rú vang lên, ngay sau đó chung quanh xuất hiện chín khôi lỗi khác.

Mười khôi lỗi đồng thời xuất kiếm, kiếm khí liên hợp với nhau và bọa phát khí kình bén nhọn.

- Kiếm pháp thú vị, không ngờ có thể thi triển hợp kích.

Mười đại khôi lỗi ra tay, kiếm chiêu điệp gia với nhau gia tăng lực lượng lên gấp bội, làm Nhiếp Vân cảm thấy thú vị là, hiện tại khôi lỗi thi triển kiếm thuật lại kiếm thuật khắc trên tấm bia đá.

Đổi lại người tâm trí không kiên định, vừa học được kiếm thuật trên tấm bia đá nhưng bị người ta phá giải trong nháy mắt khẳng định sẽ có tâm lý oán hận với kiếm chiêu, cảm thấy không ngoài như vậy.

Nhưng ngay lúc này mười đại khôi lỗi thi triển ra kiếm chiêu giống nhau nhưng liên hợp lại sẽ đánh sụp đổ tự tin của người khiêu chiến, từ đó lý giải kiếm đạo không tiến mà còn thụt lùi.

Không thể không nói thiết kế cửa ải này vô cùng tinh diệu, kiếm đạo chi tâm không kiên, rất dễ dàng bị phá hủy.

Càng lợi hại hơn là, nếu giờ phút này thi triển chiêu số mà khôi lỗi vừa phá giải kiếm thuật của bản thân sẽ càng bị động lâm vào trong đó, cuối cùng sẽ bị chém giết tại chỗ.

Dong Nhàn cũng nhìn ra dụng ý của khôi lỗi kim loại, sắc mặt lúc đỏ lúc trắng, trên đầu không tự chủ đổ mồ hôi lạnh.

Đổi lại là hắn khẳng định đã không kiên định với chiêu số vừa học, gây chuyện không tốt sẽ thi triển chiêu số của khôi lỗi lúc trước, nếu thật là như vậy sẽ lâm vào bị động, vô lực xoay chuyển trời đất!

Chiến đấu với kẻ khác, một chiêu lâm vào bị động thì chiêu chiêu bị động, không có biện pháp phá giải chỉ có con đường chết.

Hơn nữa mười đại khôi lỗi tâm ý tương thông, hình thành hợp kích với kiếm thế cực kỳ đáng sợ, cho dù cường giả Hoàng cảnh đỉnh phong lâm vào trong đó sẽ chật vật không chịu nổi, sẽ bị động không thể phát huy thực lực của mình.

Làm sao phá giải kiếm thế lợi hại như thế? Nhiếp Vân thiếu gia nên làm cái gì bây giờ?

Trong nội tâm khẩn trương, kìm lòng không được nhìn chằm chằm vào Nhiếp Vân.

Hắn muốn xem thiếu niên Nhiếp Vân làm cách nào phá giải thế cục trước mắt, dùng thủ đoạn gì giải quyết.

Phần phật!

Thời điểm hắn đang kỳ quái, Nhiếp Vân hành động, kiếm trong tay giơ lên và đâm tới.

- Làm... Làm như vậy không môn ra hết... Không phải muốn chết sao?

Nhìn thấy chiêu này, Dong Nhàn biến sắc, thần sắc không dám tin tưởng.

Hắn chẳng những nhận ra chiêu của Nhiếp Vân, còn rất quen thuộc... Chính là kiếm chiêu khắc trên tấm bia đá.

Khôi lỗi kim loại thi triển chiêu này hình thành xu thế hợp kích, uy lực đã tích súc tới cực điểm, không có khả năng phá giải, dùng chiêu số giống nhau va chạm, đây không phải muốn chết sao?

Chiêu số giống nhau, uy lực giống nhau nhưng ngươi chỉ có một người, đối phương mười người, hơn nữa còn là hợp kích, làm sao đánh thắng bây giờ?

Thời điểm Dong Nhàn cảm thấy lần này chẳng những sắp thua, hơn nữa còn bị chém giết, đột nhiên kiếm trong tay Nhiếp Vân nhắc lên và đâm mạnh lên cao.

Một kiếm chiếu vốn bình thường không có gì lạ nhưng khi hắn đâm lên lại phát sinh biến hóa như vẽ rồng điểm mắt, giống như tiềm long thăng thiên, chẳng khác gì mặt trời xé tan mây đen tỏa ra hào quang huy hoàng sáng chói, làm người ta phải tán thưởng không thôi.

Ầm ầm ầm!

Kiếm ngân sinh ra, kiếm thế do khôi lỗi kim loại hình thành hợp kích như khí cầu bị đâm thủng, chúng phát ra tiếng kêu khốc và kêu răng rắc.

- Tất cả nằm xuống cho ta.

Một chiêu phá vỡ kiếm thế đột kích, chuyện còn lại đơn giản hơn nhièu, Nhiếp Vân nhẹ nhàng cười cười, hắn nhảy lên và xuất kiếm.

Mỗi một kiếm lại đánh khôi lỗi té xuống đất, biến mất không thấy gì nữa, liên tục mười kiếm qua đi, mười đầu khôi lỗi kim loại đều biến mất, thông qua tầng hai.

- Việc này...

Dong Nhàn mở to mắt, hắn không dám tin tưởng.

Mười khôi lỗi ở tầng hai biết hợp kích, uy lực vô cùng, nghe nói ba, bốn mươi người tạo thành đội ngũ cũng bị đánh tan dễ dàng, còn bị chém giết không ít.

Thiếu niên trước mắt chỉ dùng một kiếm đơn giản đã phá giải kiếm thế, thật hay giả?

Nhất là chiêu kiếm vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?

- Thông qua tầng thứ hai, tiếp tục đi thôi!

Không biết hắn kỳ quái và nghi hoặc, Nhiếp Vân chém giết toàn bộ khôi lỗi và cười nói.

- Kiếm pháp vừa rồi...

Dong Nhàn đầy nghi hoặc.

Kiếm chiêu của đối phương thật sự cao minh, hắn xem không hiểu, hắn lại muốn biết nên tâm ngứa ngáy khó chịu.

- Ca ca dùng một kiếm phá vỡ kiếm thế là kết hợp kiếm thuật trên tấm bia đá và khôi lỗi đầu tiên, một mình sáng chế kiếm thuật, tách ra một chiêu thường thường không có gì lạ và có sơ hở, cả hai kết hợp sẽ phát huy ra uy lực không thể tưởng tượng nổi.

Thấy hắn không hiểu, Nhiếp Đồng giải thích.

Vừa rồi Nhiếp Vân dùng trường kiếm đâm tới cũng không phải là sáng tạo độc đáo, chính là chiêu số của khôi lỗi đầu tiên, chiêu này kết hợp với kiếm thuật trên tấm bia đá cho nên uy lực bạo tăng, một lần hành động phá vỡ hợp kích của mười khôi lỗi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.