- Ta cũng không biết là cái gì, lúc còn trẻ ta tìm được trong Ưng Sầu Giới.
Văn Đào gia chủ nói.
- Ngươi lúc còn trẻ? Ngươi lúc trẻ có tới Ưng Sầu Giới?
Hạo Long gia chủ nhướng mày.
- Ân!
Văn Đào gia chủ gật gật đầu:
- Chuyện này không ai biết, cũng không có tộc nhân biết rõ, năm đó ta giống như Hạo Kiền, tuổi trẻ khí thịnh, liều lĩnh tiến đến, cuối cùng không tìm được cái gì, chỉ tìm được hạt châu.
- Đáng tiếc sau khi đi ra tra hết sách vở cũng không biết nó là cái gì.
- Cụ thể dùng thế nào cũng không biết.
- Không biết dùng làm gì... Vì sao Thi Vương lại vì nó mà gây phiền toái cho Văn tiểu thư và Kiền nhi?
Hạo Long gia chủ không nhịn được hỏi.
Ngươi cũng không nhận ra hạt châu này, vậy tại sao biết Thi Vương tìm tìm Văn gia?
- Bởi vì... Hạt châu này... Năm đó ta tìm được trong xác ướp cổ.
Văn Đào thở dài.
Văn Đào gia chủ giảng thuật chuyện năm đó của hắn.
Bắt đầu cũng không khác gì Hạo Kiền cho lắm, đều vì trùng kích Hoàng cảnh viên mãn mà tiến vào đây, khác với đối phương hắn không có nhìn thấy nữ tử bị thương, cũng không có gặp phiền toái.
Tiến vào Ưng Sầu Giới không lâu thì hắn phát hiện manh mối bảo tàng, một đường truy tung và tìm được cổ mộ.
Trải qua cửu tử nhất sinh, rốt cục mở ra mộ thất, mở quan tài, vốn tưởng rằng tìm được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2145011/chuong-3223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.