Hai người đều che đậy thính giác không nghe được tiếng chuông, cũng sẽ không bị mê hoặc, Hạo Kiền công tử cảm thấy nhất định là lão nhân này làm ra chuyện nhục nhã hắn, nổi giận lao ra, một kiếm đâm vào tim lão đầu.
Làm người ta khủng bố là, kiếm tiến vào thân hình nhưng không có máu chảy ra, cũng không có thân thái khổ sở.
Ngược lại lão đầu phát ra tiếng cười làm người ta rung động giống như cười nhạo cử động vô tri của bọn họ.
Ngay sau đó hai người đồng thời nghe được tiếng nói vang lên trong đầu.
- Ta sẽ trở lại...
Tiếng nói này bỏ qua phong bế thính giác của bọn họ, trực tiếp tiến vào nội tâm, tránh cũng không thể tránh.
Lão đầu nói xong biến mất.
Hai người vừa mới bắt đầu còn có chút bận tâm, ai ngờ liên tục qua mấy ngày không xảy ra cái gì, vì vậy thở ra một hơi, cho rằng đã giải quyết xong.
Thời điểm hai người buông lỏng, Văn tiểu thư lần nữa phát hiện không đúng.
Mỗi khi trời tối Hạo Kiền công tử ở cùng nàng nhưng khi nửa đêm lại ra ngoài.
Vừa mới bắt đầu nàng cho rằng hắn đi giải quyết vệ sinh hoặc đi làm chuyện gì đó, ai ngờ mỗi ngày đều đi ra ngoài, hơn nữa càng đi càng lâu, làm cho nàng bắt đầu hoài nghi.
Ngày hôm sau hỏi hắn, hắn nói hắn không biết ban đêm đi ra ngoài làm gì, lúc này Văn tiểu thư càng ngày càng cảm thấy quái dị.
Kết hợp với lời lão nhân nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2145000/chuong-3212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.