- Nhiếp huynh khách khí, ta cũng vô sự đi ngang qua đây cho nên tới thăm Nhiếp huynh.
Nhữ Hạ vương tử cười nói.
- Điện hạ khách khí!
Nhiếp Vân gật gật đầu.
- Ta biết rõ Nhiếp huynh là truyền nhân Thần Nông, y đạo không kém ai, tuy, y thuật cao cũng cần có dược liệu, ta vừa vặn sưu tầm không ít dược liệu hiếm có trên thị trường, nhìn thấy Nhiếp huynh cho nên vừa vặn mang tặng...
Nhữ Hạ vương tử vỗ tay một cái, sau lưng có người hầu mang nhẫn trữ vật tới.
Rất hiển nhiên, hắn cũng như Đa Ba vương tử, cũng ý định tới đây làm tốt quan hệ với Nhiếp Vân.
Đế Quân phủ, bọn họ cũng kiến thức được quan hệ giữa thiếu niên này với Đế Quân, có thể làm tốt quan hệ với hắn, chỉ cần Đế Quân nói một câu, chuyện làm hoàng dế cơ bản như ván đóng thuyền!
- Diện hạ quá khách khí, đã như thế từ chối thì bất kính...
Nhiếp Vân cũng không chối từ, Nhiếp Đồng tiếp nhận chiếc nhẫn, hai người cũng nói chuyện với nhau.
Trong khi nói chuyện với nhau, đột nhiên người hầu sau lưng Nhữ Hạ vương tử đi tới, hắn nói nhỏ bên tai hắn.
Nghe được câu này Nhữ Hạ vương tử biến sắc, vội vàng quay đầu nhìn sang, trong mắt mang theo không thể tin nổi.
Nhìn thấy bộ dạng và biểu lộ của hắn như thế, Nhiếp Vân biết chắc là Đa Ba vương tử bên kia có động tĩnh, đã truyền tin tức cho vị này, hiện tại bưng chén trà lên và cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2144992/chuong-3204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.